TÌNH BIỂN
Dòng sông mộng tràn về nở hoa thơ
Với khung trời thuyền yêu vừa cập bến
Sóng tỏ tình ôm trăng vàng yêu mến
Nụ hôn nồng thắm thiết biển thầm mong
Sóng tỏ tình ôm trăng vàng yêu mến
Nụ hôn nồng thắm thiết biển thầm mong
Dẫu cuồng phong thuyền yêu chẳng ngược dòng
Và biển sóng trỗi ca lời tình tự
Những nụ hồng thắm nở bao tình tứ
Sóng quay cuồng sóng nhớ, nhớ về anh
Và biển sóng trỗi ca lời tình tự
Những nụ hồng thắm nở bao tình tứ
Sóng quay cuồng sóng nhớ, nhớ về anh
Hay biển giận sóng hờn chẳng còn xanh
Để thuyền yêu chở đầy một biển nhớ
Biển hẹn hò tình ta hồng muôn thuở
Và nàng thơ diễm lệ nhất trần gian
Để thuyền yêu chở đầy một biển nhớ
Biển hẹn hò tình ta hồng muôn thuở
Và nàng thơ diễm lệ nhất trần gian
ĐƠN CÔI
Đã lâu rồi chẳng có một dòng thơ
Lòng tự nhủ bao giờ người quay lại
Giữa cõi ảo một tâm hồn hoang hoải
Khép tim mình tê tái với niềm mong
Lòng tự nhủ bao giờ người quay lại
Giữa cõi ảo một tâm hồn hoang hoải
Khép tim mình tê tái với niềm mong
Đã lâu rồi chẳng có đến một dòng
Bánh thời gian từng vòng quay kẽo kẹt
Bao kỷ niệm cũng dần trôi đi hết
Ngắm cung đường mỏi mệt lắm hỡi anh
Bánh thời gian từng vòng quay kẽo kẹt
Bao kỷ niệm cũng dần trôi đi hết
Ngắm cung đường mỏi mệt lắm hỡi anh
Đã
lâu rồi ...mái tóc chẳng còn xanh
Câu thơ phú chòng chành theo năm tháng
Kỷ niêm xưa ngập đầy miền dĩ vãng
Với một người hốt hoảng ngắm thời gian!...
Hằng Nga
26 04 2019
Bài thơ thật tha thiết, da diết...
Trả lờiXóaCảm ơn thi hữu Đỗ Văn ghé thăm và chia sẻ.
Trả lờiXóa