HÃY
NHÓM LÊN
Trong đêm tối rền vang, vang khắp nẻo (*)
Muôn côn trùng vẳng vọng với sấm ngân
Mưa tí tách ngoài hiên thôi thánh thót
Chân trời xa chớp sáng một vừng hồng
Muôn côn trùng vẳng vọng với sấm ngân
Mưa tí tách ngoài hiên thôi thánh thót
Chân trời xa chớp sáng một vừng hồng
Mây ảm đạm kéo về trăng khuất
bóng
Trên bầu trời ai quên thắp vì sao
Dưới trái đất đèn soi không đủ sáng
Nhưng ta muốn treo lên tận đỉnh cao
Trên bầu trời ai quên thắp vì sao
Dưới trái đất đèn soi không đủ sáng
Nhưng ta muốn treo lên tận đỉnh cao
Để sưởi ấm hồn người đang tê cóng
Trong đêm đen có ánh sáng soi đàng
Hởi nhân loại bỏ mê về thức tỉnh
Hãy thắp lên muôn vàn tia lửa mới
Trong đêm đen có ánh sáng soi đàng
Hởi nhân loại bỏ mê về thức tỉnh
Hãy thắp lên muôn vàn tia lửa mới
Đốt trời đen đốt cả áng mây mù
Cho không gian trăng sáng sao rực rỡ
Cho nhân thế đôi mắt thoát ngục tù
Ngắm bầu trời lòng rộn với niềm vui
Cho không gian trăng sáng sao rực rỡ
Cho nhân thế đôi mắt thoát ngục tù
Ngắm bầu trời lòng rộn với niềm vui
Vần thơ ngắn làm sao ta nói hết
Những bóng đêm ánh sáng và nụ cười
Nhưng nhóm lên một tia lửa hồng đỏ
Xua mây mù thắp sáng những vì sao…
Những bóng đêm ánh sáng và nụ cười
Nhưng nhóm lên một tia lửa hồng đỏ
Xua mây mù thắp sáng những vì sao…
Đức Hạnh
(*) Tỉnh giấc sau cơ mưa ( tôi liền lấy bút giấy và mằm nguyên
trên phản) nghe những tiếng vọng trong đêm, viết đến 2 câu mở đề:
Trong đêm tối rền vang, vang khắp nẻo
Muôn côn trùng vẳng vọng với sấm ngân
Muôn côn trùng vẳng vọng với sấm ngân
Đến đây tôi liền đẩy 2 cánh cửa sổ để được ngắm toàn bộ bầu trời
đêm và viết tiếp, những gì tôi nghe và nhìn thấy…diễn tả theo quan cảnh và tâm
hồn mình , trong đêm khuya vào một mùa thu, (lời thơ viết không theo vần…có lúc
như leo đồi xuống thác… nhưng tôi thích giữ nguyên như thế! Vì đó là những cảm
xúc... để làm lưu niệm - sau cơn mưa đêm…
Vâng, vì đó là những cảm xúc...
Trả lờiXóa