ĐỐ THƠ
BÀI XƯỚNG VCVN 1
EM LÀ GÌ?
Xưa kia vốn ở chốn rừng hoang
Lên đến thị thành được chức quan
Áo xống điểm trang màu đẹp đẽ
Dung nhan tô sửa vẽ huy hoàng
Quân chào, kèn nổi nghe theo nhịp
Kiệu rước, khách đưa bước thẳng hàng
Thấy mặt lệ trào người hoảng sợ
Hiền lành nhưng phải chịu tình oan.
Văn Nguyễn
An Giang
Bài Họa Giải Đố
.
TÂM SỰ ANH QUAN
Em mang họ Mộc ở nhà hoang
Dẫu chẳng ra gì cũng gọi quan
Dám xả thân mình bào bóng bẩy
Ghép thành cái hộp đóng đàng hoàng
Cờ bay trống nổi theo từng nhịp
Kèn trỗi người đưa đứng những hàng
Sống gửi thác về ai chẳng thế
Riêng Hòm phải chịu tiếng hàm oan...!
Đức Hạnh
Quảng Ngãi
TÂM SỰ ĐỜI EM
Ra đời từ thuở mới hồng hoang
Họ bắt em về gán áo quan
Đâu nữa nét duyên thầm mộc mạc
Lại thêm bộ dáng quá đàng hoàng
Nhận câu sinh tử ..không chồng vợ
Giúp chuyện trần ai.chẳng họ hàng
Một kiếp phù du thành bụt trắng
Thân này ai hiểu nỗi niềm oan ?
Nguyễn Văn Thứ
Quảng Ngãi
BÀI XƯỚNG VCVN 1
EM LÀ GÌ?
Xưa kia vốn ở chốn rừng hoang
Lên đến thị thành được chức quan
Áo xống điểm trang màu đẹp đẽ
Dung nhan tô sửa vẽ huy hoàng
Quân chào, kèn nổi nghe theo nhịp
Kiệu rước, khách đưa bước thẳng hàng
Thấy mặt lệ trào người hoảng sợ
Hiền lành nhưng phải chịu tình oan.
Văn Nguyễn
An Giang
Bài Họa Giải Đố
.
TÂM SỰ ANH QUAN
Em mang họ Mộc ở nhà hoang
Dẫu chẳng ra gì cũng gọi quan
Dám xả thân mình bào bóng bẩy
Ghép thành cái hộp đóng đàng hoàng
Cờ bay trống nổi theo từng nhịp
Kèn trỗi người đưa đứng những hàng
Sống gửi thác về ai chẳng thế
Riêng Hòm phải chịu tiếng hàm oan...!
Đức Hạnh
Quảng Ngãi
TÂM SỰ ĐỜI EM
Ra đời từ thuở mới hồng hoang
Họ bắt em về gán áo quan
Đâu nữa nét duyên thầm mộc mạc
Lại thêm bộ dáng quá đàng hoàng
Nhận câu sinh tử ..không chồng vợ
Giúp chuyện trần ai.chẳng họ hàng
Một kiếp phù du thành bụt trắng
Thân này ai hiểu nỗi niềm oan ?
Nguyễn Văn Thứ
Quảng Ngãi
EM LÀ QUAN
...TÀI
Từ rừng về phố được thăng quan
Tài bỏ ra nhiều chẳng có oan!
Áo nhuộm tô mầu như sứ giả
Mặt bôi vẽ phấn tựa hùng hoàng
Trước bàn thờ tổ, người dâng nến
Dưới trướng bày hoa, kẻ xếp hàng
Rước tớ, trống kèn vang khắp ngõ
Lại về nằm nghỉ chốn đồi hoang...
Từ rừng về phố được thăng quan
Tài bỏ ra nhiều chẳng có oan!
Áo nhuộm tô mầu như sứ giả
Mặt bôi vẽ phấn tựa hùng hoàng
Trước bàn thờ tổ, người dâng nến
Dưới trướng bày hoa, kẻ xếp hàng
Rước tớ, trống kèn vang khắp ngõ
Lại về nằm nghỉ chốn đồi hoang...
Tau
Dotrong
Bắc giang, 27/8/2019
Bắc giang, 27/8/2019
Xướng họa hay quá!
Trả lờiXóaDVD chúc anh bình an, hồn thơ mênh mang...
Cảm ơn anh Đỗ Văn đã ghé thăm và khích lệ...
Trả lờiXóaĐH mến chúc anh luôn an vu và hạnh phúc...