BÚT THÉP
Bút thép tung hoành chả sợ re
Bút còn chuyển động dễ gì e
Bút yêu sự thật không cần né
Bút trọng tình yêu ngòi mãi khỏe
Bút khai chân lý nghĩa đâu tè
Bút mừng cuộc sống luôn tươi trẻ
Bút vẽ non sông hổng rụt rè…
Cây bút dùng lâu chắc đã rè?
Đêm qua đang viết bỗng im re
Ngòi toe lạnh ngắt dù xoa nắn
Mực đọng khô queo dẫu ấn đè
Của dỗm nàng chê: "xài chẳng đã!"
Đồ hư vợ bảo: "bỏ không e! "
Người đời có mới đâu cần cũ
Đổi trắng thay đen nghĩ cũng…"tè!"
Bút đã thân quen, dẫu bị rè
Dù rằng tậu mới được êm re
Tình thơm mực cũ, không đành vứt
Nghĩa thắm nghiên xưa, chẳng ngại đè
Họ trí canh tân nhiều rắn rỏi
Ta lòng thủ cựu lắm dè e
Còn vui viết lách, còn an ủi
Có thắng thua chi, để phải tè
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét