Trang

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2020

ƯỚC VỌNG NÀNG THƠ
















ƯỚC VỌNG NÀNG THƠ
[Thbtt]
Lòng đọng trăng vàng trải cánh song
Song đôi bạn trẻ ước chung phòng
Phòng khai rộn rã ngời hoa mộng
Mộng nở nồng nàn thắm cảnh không!
Không đợi dòng thu thành biển nhớ
Nhớ vào giấc điệp tỏ tình mong
Mong rằng chú Cuội còn mơ ước
Ước vọng nàng Thơ trỗi tiếng lòng…
Đức Hạnh
03 09 2020
oOo
NỖI NIỀM ĐÊM TRĂNG
[Bài Xướng]
Trăng cười nhè nhẹ lách qua song
Ánh bạc lung linh trải khắp phòng
Trống rỗng giường đôi, chăn gối lạnh
Âm thầm bóng chiếc, tách trà không
Trang thơ khắc khoải dòng nhung nhớ
Nhật ký hoen nhòa lệ đợi mong
Tiếng lá khẽ khàng rơi trước cửa
Dài đêm cô quạnh đến se lòng
Sông Thu
03 09 2020
THỨC CÙNG ĐÊM
Như tờ, nguyệt khuyết lạnh ngoài song
Trống rỗng đêm quên khép cửa phòng
Lất phất trong khuya rèm gió thoảng
Mơ hồ giữa tối tiếng thinh không
Phải vì khoảng lặng làm nên nhớ
Hay bởi tim thầm góp lại mong
Để cả muôn trùng xao xuyến mãi
Khi sương đọng giọt thấm côi lòng…
Lý Đức Quỳnh
TRĂNG BUỒN
Trăng buồn le lói rọi bên song
Mấy giọt vàng rơi vượt kẽ phòng
Nỗi nhớ xôn xao bào tấc dạ
Niềm yêu chất ngất quyện tầng không
Đôi vòng tay ấm tràn tơ tưởng
Một chiếc hôn nồng đẫm ước mong
Nguyệt lặn đêm tàn khôn dỗ giấc
Nhìn quanh quạnh quẽ xót xa lòng
Phương Hoa
ĐÊM TRĂNG NGÀY ẤY..
Gió thổi rì rào len kẽ song
Đêm khuya trăng chếch lẻn thư phòng
Trên bàn,bút mực nằm lăn lóc
Dưới kệ ,phong thư cuộn trống không
Tiếc buổi chia tay nhiều nuối tiếc
Thương ngày đối mặt lắm chờ mong
Tàn canh nguyệt lặn sầu ray rứt
Gác trọ quạnh hiu chạnh não lòng
songquang
ĐÊM TRĂNG
Mỗi độ trăng tròn vẫn ngóng mong
Chút gì dằn dặt chút gì không
Ngẩng nhìn cao thẳm lung linh ánh
Cúi xuống quanh bên trống trải lòng
Tháng lại ngày qua người biệt xứ
Thu tàn đông đến nữ bên song
Ai đi vạn dặm còn rong ruổi
Kẻ ở chờ trăng đáo viếng phòng
Thúy M
ĐÊM THỨC
Huyễn ảo trăng vờn ghé cửa song
Hàng cây gió thổi bóng in phòng
Huyền xinh điểm nét buồn đêm tận
Diệu ngát tô bài lạnh giấc không
Lộng ý vần buông niềm ngóng đợi
Lay hồn tứ thả nỗi chờ mong
Cuồng say bút vẫy nhoè mi ướt
Vắng lặng ngoài kia ngập não lòng
Minh Thuý Thành Nội
NỖI NIỀM
Nguyệt khẽ vô tình chiếu rực song
Nào hay gợi buốt nỗi cô phòng!
Tâm hồn lắng đọng đâu ngờ chứ
Kỷ niệm quay cuồng có hiểu không?
Đôi lứa hàn huyên đà ước nguyện
Muôn đời cách biệt vẫn chờ mong
Chừ đây tấc dạ sầu miên viễn!
Ấp ủ niềm riêng quặn cõi lòng!
Như Thu
TRĂNG ĐÊM.
Trăng đã lên buồn bã lọt song,
Ngẩn ngơ soi sáng cả loan phòng.
Vỗ về gối lẻ bên giường trống,
Ve vuốt chăn đơn phía nệm không.
Lạc bước tình quân đà lỗi hẹn,
Tương tư khuê nữ vẫn chờ mong.
Đêm khuya nguyệt tỏ ly trà đậm,
Dõi bóng người yêu tự khổ lòng.
Mỹ Ngọc.
NHÌN TÊ TÁI TRĂNG
Đọc Xuôi :
Lơ lững trăng nhìn tê tái song,
Võ vàng đêm lạnh hắt hiu phòng.
Mờ sương giá buốt hờn đau dạ,
Thảm gió lung linh cảm hận lòng !
Thờ thẩn mắt già luôn ngóng đợi,
Xuyến xao hồn trẻ mãi chờ mong !
Thơ buồn nhớ nước tình chan chứa…
Xơ xác dân sầu ai biết không ?!
Đọc Ngược :
Không biết ai sầu… dân xác xơ,
Chứa chan tình nước nhớ buồn thơ !
Mong chờ mãi trẻ hồn xao xuyến,
Đợi ngóng luôn già mắt thẩn thờ !
Lòng hận cảm linh lung gió thảm,
Dạ đau hờn buốt giá sương mờ.
Phòng hiu hắt lạnh đêm vàng võ…
Song tái tê nhìn trăng lững lơ !
Liêu Xuyên

1 nhận xét: