Trang

Thứ Năm, 30 tháng 9, 2021

THƯƠNG TIẾC NGHỆ SĨ PHI NHUNG

THƯƠNG TIẾC NGHỆ SĨ PHI NHUNG

Phảng phất tâm hồn nghệ sĩ Nhung
Hồng hoa thắm nở đẹp vô cùng
In dòng đạo nghĩa tưng bừng cảnh
Nhớ biển ân tình rạng rỡ khung
Hướng nghiệp tươi cười duyên mãi thắm
Ươm nhân sáng tỏ mộng không chùng
Nhơn loài cảm mến nàng ca sĩ
Gửi tiếng kinh cầu ước nguyện chung. [1]
Đức Hạnh
29 09 2021
[1] Mọi người cầu nguyện cho nghệ sĩ Phi Nhung - sớm về cõi Vĩnh hằng an vui…
[Họa thơ: "Vĩnh Biệt" - Hường Xưa]

TÌNH YÊU SỐNG MÃI!
Tâm hồn thắm nở giữa ngàn không
Nghệ sĩ tài hoa tỏa ánh hồng
Vở kịch khai nguồn muôn ngõ sáng
Ca từ trỗi nhạc tiếng đàn trong
Chan hòa nghĩa cử ngời trăng nước
Cảm mến Hồng Nhung rạng cõi lòng
Tưởng vọng tình yêu còn sống mãi
Thương Nàng lệ chảy biến thành sông!
Đức Hạnh
01 10 2021


KHÚC TỪ LY
[Thơ xướng]
Rốt cuộc cũng về với cõi không,
Còn đâu một thuở má môi hồng.
Xướng ca trầm bổng muôn người mộ,
Diễn kịch buồn vui một tấm lòng.
Hoàn thiện chức năng kiêm xướng hát,
Chu toàn con cái lẫn ngoài trong.
Một lòng cứu dịch cho nên nỗi,
Người mất danh còn với núi sông!
Đỗ Chiêu Đức
*
VĨNH BIỆT CÔ PHI NHUNG
NGHỆ SĨ ĐÔNG CON NHẤT MẸ VN
Hàng trăm sao Việt khóc Phi Nhung
Bởi dịch Cô Vy hiểm họa chung
Khắc khoải Sài Gòn đau vĩnh biệt
Bâng khuâng Từ Mẫu trẻ hư không
Tiếc thương thanh sắc vang vầng nguyệt
Tưởng nhớ tài hoa vọng tấm lòng
Thắp nén tâm nhang trầm khói tỏa
Tiễn đưa Nghệ Sĩ, ánh trăng cùng…!
Mai Xuân Thanh
*
KHÓC PHI NHUNG
Thổi rồi vĩnh biệt khóc Phi Nhung
Nghệ sĩ tài nhân đã mệnh chung
Một kiếp hy sinh tầm nhã sợi
Cả đời cho thiên hạ mình không
Hai ba con trẻ chan tình mẹ
Hàng triệu con tim nức nở lòng
Thương lắm một thiên thần vắng số
Thiên thu di hận chẳng ngày cùng.
Trần Đông Thành
*
SỐ MẠNG DO TRỜI
Số mạng do trời tránh được không
Trần gian rũ sạch kiếp nhan hồng
Bao người tiếc nuối nhìn rơi lệ
Lắm kẻ yêu thương thấy chạnh lòng
Trực vãng tây phương đời tĩnh dật
Xuôi về cực lạc cảnh thanh trong
Ta bà cát bụi đầy ô trọc
Đoạt lợi tranh danh khổ bóng hồng
Lưu Thảo Liên
*
KHÚC TỪ LY
Đời người thấp thoáng sắc hư không
Khổ lụy trần ai...xót bóng hồng!
Nghiệp sáng danh ca lưu vạn thuở
Tâm hiền từ mẫu dưỡng muôn lòng!
Tu nhân tích đức hồn thanh khiết
Hướng đạo cứu người dạ sáng trong!
KHÔNG CHẾT trước khi về cõi chết...
Nhẹ gót bồng lai dạo núi sông!
Nguyễn Huy Khôi
*
KHÚC TỪ LY
Rốt cuộc cũng về với cõi không,
Còn đâu một thuở má môi hồng.
Xướng ca trầm bổng muôn người mộ,
Diễn kịch buồn vui một tấm lòng.
Hoàn thiện chức năng kiêm xướng hát,
Chu toàn con cái lẫn ngoài trong.
Một lòng cứu dịch cho nên nỗi,
Người mất danh còn với núi sông!
Đỗ Chiêu Đức
*
CHIA LY
KHỔ kiếp trần gian thoát chỉ không,
HẬN chi lưu giữ bận tim hồng.
BUỒN ghi chuốc lấy phiền tim óc,
VUI tạo lo xây hạnh phúc lòng.
Thiện nguyện bền gan lo góp sức,
Mồ côi đêm tối mãi gìn trong.
PHI NHUNG để lại không tiền của,
Mà lớn công trình tợ núi sông.
Hồ Nguyễn
*
NGƯỠNG MỘ MỘT NGHỆ SĨ TÀI HOA TẠ THẾ
Tài hoa tạ thế với tay không
Nghệ Sĩ Phi Nhung đẹp má hồng...!
Sân khấu tình thương đà trọn vẹn
Cuộc đời thánh thiện mới vui lòng
Hăm ba đứa trẻ côi nuôi dưỡng
Một bé Hoa Kỳ, mẹ ruột trong (1)
Lặn lội xông pha lo cứu đói
Từ bi bác ái giúp non sông...!
Mai Xuân Thanh
(1) Mẹ hiền PHI NHUNG lo nuôi dưỡng đầy đủ cho con trẻ mồ côi trong nước và cả con ruột hiện đang ở Hoa Hỳ...!
*
TIỄN ĐƯA PHI NHUNG
Cuộc đời buồn…, về với hư không
Một thuở …giai nhân của má hồng
Ca sĩ tài năng và kịch nghệ
Giao duyên tân cổ với hương lòng
Chăm nuôi con trẻ gương từ ái
Quán xuyến gia đình kiểu giếng trong
Cứu dịch xả thân nên vướng bệnh
Rải tình nhân loại khắp non sông…
Điền Khuông Gia
*
THÔI ĐÃ HẾT
Đời người ngẫm lại hỏi buồn không?
Một kiếp tài hoa...hóa bụi hồng
Tiếng hát âm vang nghe não dạ
Lời ca văng vẳng...thấy nao lòng
CHIỀU QUA PHÀ HẬU GIANG... thương tiếc
Ngày lại bao người nỗi nhớ mong
Vĩnh biệt ngàn Thu...chua xót quá
TÌNH NGĂN ĐÔI BỜ...cách dòng sông...!
(Chiều Qua Phà Hậu Giang và Tình Ngăn Đôi Bờ là 2 bài CS Phi Nhung hát mà HV rất thích)
Hồng Vân
Bạc Liêu/2/10/2021


Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2021

NHỚ QUÊ

NHỚ QUÊ!
Lá đổ vàng thu đọng bến chiều
Non ngàn đẹp đẽ cảnh tình xiêu
Trà giang sóng trỗi dòng tươi sáng
Thiên Ấn Trời ban cảnh đẹp nhiều [1]
Kỷ niệm tuổi thơ hoài quyến luyến
Khung trời đất Mẹ mãi thương yêu
Đêm trăng rủ Nguyệt đùa trăng nước
Hải Chiến trò chơi giữa thủy triều…
Đức Hạnh
[1] "Thiên Ấn được mệnh danh “Đệ nhất phong cảnh” trong “Thập đại phong cảnh” của Quảng Ngãi. Thiên Ấn Niêm Hà nghĩa là ấn Trời niêm trên dòng sông Trà Khúc."
LỠ NHỊP ĐÀN
[Thơ Xướng]
Đàn xưa lỡ nhịp… xót xa chiều
Góc nhỏ nơi này sợi nắng xiêu
Ai trổi khúc sầu khơi dậy gió
Ta nghe giọt đắng cuộn dâng triều
Hững hờ dõi bướm phiêu phiêu giỡn
Ngần ngại mơ hồng thắm thắm yêu
Đứng lặng bên đời phơi bóng lẻ
Cuộc vuông tròn ấy… có đâu nhiều!
dovaden2010

LỠ NHỊP ĐÀN
Mình hẹn cùng nhau dưới nắng chiều
Ven đường liễu rũ bóng nghiêng xiêu
Cung đàn lỡ nhịp mây tuôn gió
Điệu thức sai âm sóng cuộn triều
Bướm lượn cành đào âu yếm giỡn
Ong vờn khóm cúc lả lơi yêu
Bên đời đứng lặng thân cô lẻ
Chẳng được tròn duyên khổ hận nhiều
xanhvatrang2021
*
ĐỘC CẦM
Buông giọt cầm rung đổ xuống chiều
Bóng lòa tường lổ ngả liêu xiêu
Cung trầm lay lắt chùng tơ phím
Nhịp trỗi ngân vang dậy sóng triều
Gối lẻ trở trăn cồn dạ nhớ
Trăng sầu vò võ lạnh tim yêu!
Năm canh thao thức vùi mơ điệp
Khóe mắt rưng rưng lệ ứa nhiều?!
Nguyễn Huy Khôi
*
ĐÀN LỠ NHỊP
Đàn lỡ nhịp đau nức nở chiều,
Ta buồn ray rức cuộc tình xiêu.
Tái tê đời thảm nghìn mưa bão,
Cay đắng lòng dâng cuộn sóng triều !
Sông núi nhuốm mầu đen gió chướng,
Cửa nhà khổ cảnh lạt hương yêu !
Thuyền hoa tan tác mình xa cách…
Em hỡi đành thôi luỵ tủi nhiều !
Liêu Xuyên
*
TRỚ TRÊU
Đàn ai dạo khúc gợi buồn chiều
Tia nắng dịu rơi ẩm ướt xiêu
Lỗi dịp hẹn hò đơn lẻ bóng
Cam đành trở gót nước êm triều
Ta nghe hình dáng trong tim vắng
Đùa dỡn làm gì thấm lệ yêu
Đau khổ vì người tin trái đắng
Trớ trêu duyên phận nghĩ chi nhiều…
Yên Hà
*
CỚ SAO
Ngày nao óng ánh lụa tơ chiều
Dạo bước bên nhau bóng đổ xiêu
Con sóng vỗ về xoa dịu cát
Tơ loan đứt đoạn rối ren triều
Bóng đêm lạnh lẽo màu hờn giận
Trăng khuyết u sầu vị đắng yêu
Đã biết tình ta hoài trắc trở
Cớ sao nhung nhớ lại thêm nhiều !
Phượng Hồng
*
LỠ NHỊP…
Thu lại về đây trải ráng chiều
Khuất hàng cau ngả mái tranh xiêu
Như khơi nỗi nhớ cùng mây tím
Thể xé hồn đau với sóng triều
Người đã ra đi say mộng mới
Bậu còn ở lại lạnh tim yêu
Khiến đàn lỡ nhịp nơi khuê các
Cho lệ traò dâng gối đẫm nhiều…
Thái Huy
*
TIẾNG NHỊ XÓM NGHÈO
Kéo vĩ so dây mỗi buổi chiều
Tiếng đàn quanh quẩn mái nhà xiêu
Khi như da diết bàn ân nghĩa
Lúc tựa ung dung lướt sóng triều
Gió lặng mà nghe mà cảm khái
Mây dừng để thấy để tin yêu
Bổng trầm lời nhị, lời dân dã
Tình đã thâm sâu ý nói nhiều.
Trần Như Tùng
*
ĐÀN ƠI ! SAO LẠI…
Dẫu chớm màu sương - đỗ bóng chiều
Thương hoài điệp khúc quyện hồn xiêu
Ai nâng cảm luyến lừng cung quảng
Hay phối tơ chùng lịm sóng triều
Len lỏi chiều lơi nhen nỗi nhớ
Từng canh vói vọng nhúm men yêu
Đàn ơi! Sao lại đành buông phím
Để nhịp tình ta chuốc nợ nhiều!
Văn Thiên Tùng.
Quảng Trị, 25/9/2021
*
TÌNH THU
Nàng thơ thổn thức đã bao chiều
Có phải sông đời mãi cuộn xiêu
Bởi thế vầng trăng buồn những điệu
Hay là suối mộng tẻ cơn triều
Khai hồn rộng rãi nguồn thông hiểu
Thải tứ tươi cười nghĩa vọng yêu
Rộn rã âm đàn vui mấy kiểu
Tình thu cảm mến Nguyệt thương nhiều.
Đức Hạnh
25 09 2021



 

Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2021

THU VÀNG

 

THU VÀNG

Rộn rã thu vàng mộng trắng trong
Vầng trăng tỏa sáng nhuộm sông dòng
Non ngàn rạng rỡ muôn hình bóng
Suối nhạc tưng bừng giữa khoảng không
Lãng tử đa tình gieo hạt giống
Hằng Nga lãng mạn trải hoa hồng
Thuyền yêu cập bến ngời sơn động
Vũ điệu khai nguồn thỏa ước mong…
Đức Hạnh
18 09 2021
ĐÊM ĐÀ LẠT
[Thơ xướng]
Vàng gieo đáy nước mặt hồ trong
Ngọn gió hiu hiu sóng gợn dòng
Một chiếc thuyền trôi trong tĩnh lặng
Đôi vì sao lạc giữa tầng không
Đồi xa cây cỏ mờ sương trắng
Chùa cổ rêu phong phủ mái hồng
Cảnh cũ còn đây, người lẻ bóng
Một đời đau đáu nỗi chờ mong.
Sông Thu
18/09/2021
*
KÝ ỨC
Ngọc nữ soi mình lộng suối trong
Liu diu sóng giỡn gợn theo dòng
Ào cơn thác đổ tràn thung vắng
Thoảng tiếng hạc về thức đỉnh không
Gió giận, lùa mây xòa gác tía
Trăng ghen, treo bóng tỏa lầu hồng
Hoàng hôn Đà Lạt sầu đơn chiếc
Nhớ bóng nhân tình...dạ khát mong!
Nguyễn Huy Khôi
18-9-2021
*
ẢO TÌNH
Bản ngã quên đi mộng sống trong
Mặc ai nghiêng ngả lướt theo dòng
Nếp nhà đạo đức đâu cho phép
Nhút nhát con tim chấp nhận không
Nhân quả: nghịch duyên trời trả báo
Học đường: hư hỏng loạn mây hồng
Về già thấm thía mình thua thiệt
Chẳng nắm thời cơ, chỉ nhớ mong!
Lộc Bắc
18/09/2021
DỪNG CHÂN
Đèn sáng long lanh dưới đáy trong
Hồ kia hiu gió gợn êm dòng
Ai đang say đắm trên thuyền nhỏ
Nhìn áng mây trôi cả quãng không
Lơ lửng chim kêu bay lạc hướng
Người trông sưởi ấm bếp đang hồng
Xa rồi phiêu bạc nhân tình thế
Mau chóng dừng chân thoả ý mong ….
Yên Hà
18/9/2021
*
NHỚ ĐÀ LẠT
Da trời Đà Lạt vẫn xanh trong?
Ký ức ngày xưa trở ngược dòng
Đã hết vàng mơ, con suối quạnh,
Đâu còn mộng thắm, ngọn đồi không*
Thương nhiều...héo hắt khung trời lạnh,
Nhớ đậm...bơ thờ cảnh giới hồng.
Giã biệt Lang Biang vài thập kỷ...
Sương mờ lãng đãng có hoài mong ?
Thanh Hoà
*thông chặt gần hết.
*
ĐÊM ĐẤT KHÁCH
Đêm về, đất khách khí lành trong
Xa lộ đèn xe, loáng nối dòng
Huyền dịu trăng treo đầu ngọn núi
Lạnh lùng cú rúc giữa màn không
Lao xao sóng nước đùa trăng sáng
Xào xạc gót nai đạp cỏ hồng
Đất lạ, trời quen buồn khó tả
Quê nhà đâu tá, nặng hoài mong…
Cao Bồi Gìa
*
CHIỀU ĐẤT KHÁCH
Trời chiều sóng gợn nước xanh trong,
Thuyền lướt nhẹ êm gió giữa dòng.
Tha thiết ngắm nhìn mây nắng dịu,
Thầm nghe chan chứa mảnh đời không.
Tình yêu còn lại vầng trăng cũ,
Tiền bạc tàn theo vết bụi hồng !
Thơ thẩn bên hồ vui đất khách…
Tuổi già phú quý chẳng hoài mong !
Liêu Xuyên
*
SÔNG TRĂNG
Suối bạc trăng vàng giải nước trong,
Bờ lau cỏ dại sóng xuôi dòng.
Con buồm được gió trôi cùng tận,
Tiếng vạc kêu đàn vọng cõi không.
Núi đỉnh vài nơi sương khói trắng
Đèn câu mấy đốm lửa than hồng.
Bâng khuâng khách lữ đêm thanh vắng,
Bỗng chạnh tình nhà thổn thức mong.
Mỹ Ngọc
*
TRÚC LÂM THIỀN VIỆN
Trúc Lâm, thiền viện nắng chiều trong
Lượn dưới đồi xanh suối một dòng.
Ánh nguyệt mơ màng chìm đáy nước
Mây ngàn lãng đãng bủa trời không.
Ngây ngây trong gió mùi ngo cũ
Oang oác dưới khe tiếng hạc hồng.
Đêm xuống Tuyền Lâm càng huyễn ảo
Khách trần xao xuyến phút hằng mong!
Mailoc
*
CHIỀU DẠO RỪNG THU
Chiều thu man mác khoảng trời trong
Nước suối quanh co lượn uốn dòng
Thoăn thoắt khỉ trèo trên vách đá
Mơ màng vượn hú giữa thinh không
Đầu rừng đã phủ hoàng hôn tím
Cuối bãi còn loe ánh nắng hồng
Lữ khách chao lòng chân vội bước
Quay về kẻo trễ , cả nhà mong
Songquang
*
ĐÀ LẠT KHÔNG EM
Xuân Hương thuở ấy, mắt em trong
Giờ thác Cam Ly lệ trắng dòng
Thung Lũng Tình Yêu, say đắm hết !
Đồi Thông Hai Mộ, xót xa không ?
Chiều qua Than Thở sầu mưa tím
Tối xuống Ái Ân nhớ nắng hồng
Rảo bước Tuyền Lâm lên cổ tự
Đến Nhà Thờ Đá chạnh hoài mong…
Lý Đức Quỳnh
*
ĐÊM ĐÀ LẠT
Đêm về Đà Lạt ánh trăng trong
Đứng ngắm Cam Ly thác đổ dòng
Gió rít vi vu nghe não dạ
Thông reo xào xạc hỏi buồn không?
Chiều Thu tuyết phủ màu mây trắng
Đồi núi sương loang...lớp bụi hồng
Du khách thẩn thờ mơ chốn cũ
Một lần ghé lại...vẫn hoài mong...!
Hồng Vân
Bạc Liêu/18/9/2021



Thứ Năm, 16 tháng 9, 2021

GIẢI TRÍ THỜI COVID


GIẢI TRÍ THỜI COVID

Dịch nổi tràn lan khắp cõi đời
Khoanh vùng chốt chặn thể nào chơi
Vào Phây rủ Nguyệt hòa trăng nước
Thả mộng đùa hoa thích những lời
Rộn rã niềm vui nguồn sáng tỏ
Tưng bừng nụ nở nghĩa hồng tươi
Giao hòa giãi trí xua phiền muộn
Chúc bạn bình yên thỏa mãn cười…
Đức Hạnh
16 09 2021


RONG CHƠI...
[Thơ xướng]
Bây giờ đây tớ bận rong chơi
Bỏ hết sân si của cuộc đời
Kẻ ghét…. thôi không buồn để ý
Người thương…. thì cũng mến trao lời
Mưa rào sao ngại ngùng thân ướt
Nắng quái cứ vui nhoẻn miệng cười
Đến lúc chồn chân…ngồi góc đá
Nhìn trời cao gió mát, hồn tươi…!
Trịnh Cơ - Paris
*
SẼ TIẾC...
Sẽ tiếc muôn vàn nếu nghỉ chơi
Còn nghe bạn nhủ gắng yêu đời!
Phương nầy quý trọng gìn bao nghĩa
Chốn nọ tưng tiu gởi bấy lời
Lắm kẻ khinh người thôi chớ giận
Nhiều hôm phật ý cũng nên cười
Ưu phiền chẳng chấp lòng an lạc
Tựa thể quanh mình nụ ngát tươi!
Như Thu
*
CÒN CHƠI…
Tuổi còn giản cốt để vui chơi
Chắc sẽ thọ lâu đến cuối đời
Quê mẹ nhiều nơi chưa ghé tới
Vườn thơ lắm chỗ đã chào mời
Mưa rào, nắng hạn do thời tiết
Nỗi khổ, niềm vui mỉm nụ cười
Đến lúc chồn chân nằm xuống đất
Ngắm trời xanh mát ánh hồng tươi !
Thiên Lý
*
VẪN CÒN CHƠI
Được bận là may, nhất “bận”chơi!
Mấy phen rảnh rỗi sống trên đời ?
Đồng tâm hội ngộ, thêm dài chuyện,
Khác xứ gặp nhau, khó cạn lời!
Thời trẻ gian nan nhiều khổ lụy,
Tuổi già nhàn nhã khá vui tươi,
An nhiên, buông bỏ bao phiền não,
Đàn hát, mần thơ...giữ nụ cười!
Thanh Hoà.
*
KHI NÀO
Khi nào thong thả nhớ về chơi
Đất đỏ ba gian luyến một đời
Lũng thấp chim hồng chao lượn cánh
Đồi cao mây trắng mớm đưa lời
Rừng tây nguyên bắt đầu ca hát
Thác suối trong khai mạc nói cười
Cảnh đẹp thiên nhiên lôi cuốn quá
Mơ màng theo vũ khúc xinh tươi!
Phương Hồng
*
THƯ NHÀN
Gió nhẹ thay mùa thích dạo chơi
Nhìn hoa ngắm cảnh đẹp say đời
Chào thu lặng lẽ thơ trào ý
Tiễn hạ bâng khuâng phú đọng lời
Nắng lụa còn vương màu mắt thắm
Chiều tơ mãi luyến nét môi cười
Trao mây gởi bóng niềm tâm sự
Dệt giấc mơ lòng trải sắc tươi
Minh Thuý Thành Nội
*
VUI ĐỜI
Buông để cho lòng nhõm nhẹ chơi
Phiêu mây lãng gió, hưởng vui đời
Lên non vút vít thông hòa tiếng
Xuống biển lao xao sóng quyện lời
Khổ cũ thêm vì đang níu khóc
Đau nay hết bởi đã ươm cười
Thời gian dẫu lạnh lùng phai thắm
Xác úa nhưng hồn mãi tắn tươi.
Lý Đức Quỳnh
*
CUỘC CHƠI
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi
Mình tôi lạc lõng giữa dòng đời
Đò sang bến ấy buồm xuôi gió
Khách đứng bờ đây ý nghẹn lời
Ngắm áng mây trôi buồn muốn khóc
Nghe cơn gió thoảng tủi thôi cười
Chân trời góc biển đành xa cách
Bóp nát tim hồng rỉ máu tươi.
Trịnh Xuân Thanh - Frankfut
*
TUỔI GIÀ HƯU
Đến tuổi già hưu thoải mái chơi,
Còn bao lâu nữa bận chi đời.
Thanh nhàn cứ hưởng không bàn luận,
Thư thả tìm vui chẳng lắm lời.
Dạ xót phủi bay môi mỉm nở,
Tim đau nhận chịu mắt nhìn cười.
Thế trần vốn chốn tranh giao đấu,
Hãy sống sao hồn mãi thắm tươi.
Hồ Nguyễn
*
ÍT NGÀY CÒN LẠI.
Tuổi nào có dịp cứ du chơi,
Chớ để vuột tay hận suốt đời.
Chỗ xấu chuồn xa không góp chuyện,
Nơi vui tận hưởng chớ e lời
Qua rồi quá khứ đừng than thở,
Chưa tới tương lai cứ ngạo cười.
Còn lại ít ngày mau lẹ vớt,
Tuy già lòng trẻ sẽ hoài tươi.
Mỹ Ngọc.
*
MỪNG BẠN CHỊU CHƠI
Mừng bạn từ nay biết chịu chơi,
Hết than buồn chán lại yêu đời.
Đi cùng kẻ ghét thì im tiếng,
Nói với người thương chẳng cạn lời.
Dù gặp nắng mưa đâu quản ngại,
Mặc cho thế sự cũng vui cưởi.
T̉uổi già buông bỏ niềm lo lắng,
Hãy sống từng giây phút đẹp tươi.
Minh Nguyên
*
MẶC SỰ ĐỜI
Mong người thong thả bước vui chơi
Buông bỏ ưu tư, mặc sự đời
Thế tục, vu vơ, lời nhạo báng
Phàm nhân, vớ vẩn chuyện chê cười
Bình tâm, thanh bạch không lo lỗi
Tĩnh trí...sáng trong, chẳng ngại lời
Vẫy bút chan hòa cùng bạn hữu
Vườn hồng...đẹp mãi cánh hoa tươi...!
Hồng Vân
*
MONG ƯỚC
Ước muốn dịch tàn nối cuộc chơi
Quên đi lắm chuyện rối trong đời
Không còn thấp thỏm khi trao hỏi
Chẳng phải lo âu lúc phát lời
Phố chợ,… lao xao câu ngã giá
Công viên, … nhộn nhịp tiếng reo cười
Mong sao giãn cách không tồn nữa
Trả lại cho đời nhịp sống tươi…
Văn Thiên Tùng - Quảng Trị
*
THÚ ĐI CÂU
Người rằng đệ nhất thú đi câu
Bạn hãy cùng tôi thử nghiệm nào !
Yên lặng cần buông, lòng tĩnh tại
Lung linh nắng rọi, gió xôn xao
Nghe lời chim hót trong vòm lá
Ngắm bóng mây dời dưới mặt ao
Thấy động giật lên...ôi, chú cá
Niềm vui òa vỡ, khoái dường bao !
Sông Thu
*
THÚ YÊN HÀ
Sông chiều lặng lẽ thả thuyền câu
Lừng lững trăng lên tự lúc nào.
Gió nổi từng hồi cành trúc lả
Vàng rơi mấy lá nước hồ xao
Hơi thu lành lạnh mơn râu tóc
Khói sóng mơ hồ thoảng mặt ao.
Trở lại quê nhà đầu bạc trắng
Yên hà, bạn hữu thú dường bao!
Mailoc
16-9-21