Trang

Thứ Ba, 6 tháng 7, 2021

HY VỌNG

Cảm tác bài thơ “Hope” - Emily Dickinson

HY VỌNG
“Hi vọng” đôi cánh bay xa
Tươi cười trải nhạc giao hòa ngát hoa
Trong cơn bão tố múa ca
Tâm hồn phấn khởi vượt qua sóng cuồng
Lòng vui rộn rã khai nguồn
Những loài lông vũ chẳng buồn gió mưa
Chim mẹ ấp ủ che mưa…
Đàn con vững dạ những mùa bão dông
Tiếng ca lảnh lót đêm đông
Đẫu đời tuyết phủ vẫn hồng trái tim
Niềm tin hy vọng ngời thêm
Tự do tung cánh chẳng thèm cậy trông…
Đức Hạnh
06 07 2021
Cảm Họa: “Hy Vọng”- Đức Hạnh
TÌNH YÊU
Tình yêu chắp cánh bay xa
Dù trong cơn bão giao hòa thắm hoa
Trong hồn sóng trỗi tình ca
Biển tình bát ngát vượt qua dông cuồng
Niềm vui rộn rã sông nguồn
Thuyền tình cập bến nào buồn đêm mưa
Rộn ràng cất tiếng trong mưa
Tình trao ấm áp giữa mùa bão dông
Dù muôn lạnh lẽo trời đông
Bốn mùa vẫn nở nụ hồng trong tim
Tình yêu hạnh phúc đẹp thêm
Nàng xuân tung cánh êm đềm sông yêu…
Hồng Xuyến
06/07/2021
HOPE THE THING WITH FEATHERS
“Hope” is the thing with feathers --
That perches in the soul --
And sings the tune without the words --
And never stops -- at all --
And sweetest -- in the Gale -- is heard --
And sore must be the storm --
That could abash the little Bird
That kept so many warm --
I’ve heard it in the chillest land --
And on the strangest Sea --
Yet, never, in Extremity,
It asked a crumb -- of Me.
Emily Dickinson

"HY VỌNG"
“Hy vọng” là thứ có những chiếc lông—
Đậu trên linh hồn—
Và hát lên giai điệu không lời—
Và không ngừng lại—không bao giờ ngừng lại—
Và ngọt ngào nhất—trong cơn Gió Bão
Và chỉ có trận cuồng phong khủng khiếp—
Mới làm luống cuống Chim non
Đã giữ lại những gì ấm áp—
Tôi nghe tiếng nó ở những nơi lạnh nhất—
Trên Biển Cả hết sức lạ lùng—
Nhưng không bao giờ, dù ở chốn Tận Cùng,
Nó đòi Tôi dù chỉ là vụn bánh.
Bản dịch - Vũ Hoàng Linh

"HY VỌNG"
là Loài mang Lông vũ
(Emily Dickinson)
Hy vọng là loài mang lông vũ
Đậu trong góc trú của linh hồn,
Và hát lên giai điệu vô ngôn,
Và không bao giờ ngưng nghỉ cả.
Và trong cơn lốc nghe ngọt quá;
Và đau thương phải là bão giông
Có thể làm bối rối chim non
Đã giữ ấm không còn run rẩy.
Tôi đã nghe tiếng ca loài ấy
Trong miền đất tột cùng giá băng
Và giữa đại dương rất lạ hoang;
Tuy nhiên, trên đỉnh cao khổ nạn,
Không bao giờ, một lần cũng chẳng,
Nó xin tôi dù mẩu bánh còm.
Tony Nguyễn - dịch


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét