HƯƠNG XUÂN

Vườn xuân chớm nở cảnh trời ban   
E ngại mà chi chàng hỡi chàng!
Đồi núi chập chùng hoa thẳng đứng
Bờ sông uốn lượn cỏ bò lan
Trăng thanh gió lộng đùa châu ngọc
Nước biếc sương rơi gợn cánh vàng
Bến mộng thuyền du mời thưởng ngoạn
Hương tình đang thắm… kẻo mùa sang!
                                 
Đức Hạnh
                     
                    Hoạ:

HƯƠNG XUÂN

Ngàn hoa rực rỡ Chúa Xuân ban
Giữa mọi sinh linh thiếp với chàng.
Hợp ý rung rinh dây cánh bướm
Chung tình chấp chới dỏ phong lan.
Hương lưu thoang thoảng bông nhài trắng
Mùi nhớ thanh cao đóa dẻ vàng.
Chim cứ ríu ran như muốn biết
Chừng nào đó đón để đây sang !
     
                                             Trần Như Tùng



                  THÁC LỜI CHINH PHỤ
                        Kết (Trường ca Tây Bắc)

                   Rừng chiều rực rỡ cánh hoa ban
                   Hương thoảng đường quen thiếp nhớ chàng!
                   Muôn dặm hồn vang rền chiến địa
                   Cô phòng quạnh quẽ mộng chi lan
                   Ơn dân áo mụn lùa giông bão
Nợ nước lòng son tạc đá vàng
Say khúc thanh bình reo chiến thắng
Cổng thành rộng mở …đón dâu sang.

Du Phong
             

XUÂN VỀ TÂY BẮC

Ngập tràn Tây Bắc cánh hoa ban
Như dục em đi đến với chàng
Cảnh sắc lung linh mây quyện núi
Hương tình huyền ảo gió đùa lan
Quê ta rộn rã mùa xuân thắm
Đất nước reo vui vụ lúa vàng
Ai có vào Nam xin nhắn gửi
Sẻ chia hạnh phúc đón xuân sang.

                                  Tấn Nghĩa