Trang

Thứ Hai, 31 tháng 5, 2021

SUỐI NGÀN

       

SUỐI NGÀN

Suối lỡ bờ nghiêng cảnh nặc nồng
U hoài nước đọng thể nào trong
Ôm vào cặn bã chao hình bóng
In tận ao hồ nổi rác rong
Những thải sông nguồn luôn ứ đọng
Guồng quay thể thức cũng nhô phồng
Ai còn phấn khởi dòng sông mộng!
Nhớ chuyện môi trường mãi tưởng mong…
ĐứcHạnh – 31 05 2021
***
SUỐI TÌNH
[Thơ xướng]
Suối tình đã cạn nước mùi nồng,
Lãng đãng bơ thờ đục lắng trong.
Bọt nổi ngẩn ngơ tìm giọt nắng,
Dòng tuôn héo hắc ngóng bờ rong.
Tí ta tí tách nghe sầu thẫm,
Róc rách ton ton dạ phập phồng.
Mặt thắm trong veo nguồn mát đậm,
Khi vơi lòng thấp thỏm mênh mông!
Hồ Nguyễn
*
BUỔI SÁNG TRONG RỪNG
Theo gió, hương hoa tỏa đậm nồng,
Cây cành óng ánh giọt sương trong.
Chồi non mở mắt khoe màu lá,
Suối mát tuôn dòng giỡn đám rong.
Nhặt nấm bỏ bao đầy chật cứng
Hái hoa chất giỏ đến căng phồng
Chao ôi thích thú khôn dừng bước,
Rừng rộn ràng vui, chẳng quạnh mông.
Sông Thu
*
SUỐI NGÀN
Dạ lý hồi hôm nở ngát nồng,
Hoa chùm lá biếc hạt sương trong.
Nước tràn bờ suối chen ghềnh đá,
Sóng cuốn bên giòng động bãi rong.
Lối nhỏ cây rừng giăng tắc nghẽn,
Buồm con gió núi thổi căng phồng.
Ông câu hát vọng buồn đơn lẻ,
Cảnh vật sớm ngày vắng quạnh mông.
Mỹ Ngọc.
*
TÌNH CÕI MÔNG MÔNG
Suối Tiên thoang thoảng vệt hương nồng
Lá rụng chao đùa ngọn nước trong
Tháng đợi mỏi mê ghềnh đá cuội
Ngày chờ tê tái lối rêu rong
Vì chưng nỗi nhớ tuôn tràn ngập
Đã khiến niềm đau trải lớn phồng
Hẹn mãi hẹn hoài sao chẳng đến
Cuộc tình bờ bến vẫn mông mông
Phương Hoa
*
SUỐI TÌNH HỘI NGỘ
Ven bờ hoa dẻ tỏa hương nồng
Suối liễu rì rào, giọng suối trong
Đàn cá tung tăng vờn cát sỏi
Đôi rùa lặng lẽ ngự chùm rong
Tươi cười tạm biệt, nàng tiên Thái
Ngơ ngẩn lầu bầu, cậu ngố Mông
May mắn hôm nay vừa vặn gặp
Uyên ương hội ngộ ngực căng phồng.
Trần Như Tùng
*
VÌ ĐÂU CẠN SUỐI TÌNH!
Ngọn suối tình yêu hết thắm nồng,
Duyên xưa giờ đã lắng mầu trong.
Nước trôi cạn kiệt, khô buồn nắng,
Bờ lỡ sạt rồi, héo khổ rong !
Con cá vàng kia sầu dở mộng,
Túi hương ngát nọ hết tươi phồng !
Đôi ta gánh chịu cơn hồng thuỷ…
Chia cách đôi bờ biển ngó mông !
Liêu Xuyên
*
DÒNG ĐỜI
Tình cạn hương xuân,hết thắm nồng
Đời thôi hướng ngoại, lắng vào trong
Nguồn sông vẫn chảy qua dòng ý
Đá sỏi đang chờ mọc nhánh rong
Đã trọn niềm vui ngày khoáng đãng
Sẽ yên khi tiếc nụ tươi phồng
Thời gian hố thẳm sâu không đáy
Gió hú ghê hồn phía muội mông.
Lý Đức Quỳnh
*
SUỐI TÌNH
Nhớ thuở thanh xuân lắm mặn nồng
Bây giờ lắng đục để tìm trong
Những lần nắng hạn trơ bì nhựa
Mấy lúc mưa dầm rác lẫn rong
Xã hội văn minh như bánh vẽ
Dân sinh chậm tiến tựa banh phồng
Rừng tàn suối cạn đau lòng mẹ
Thèm lắm dòng xưa thuở muội mông...
Chu Hà
*
MÊNH MÔNG
Người ta ban những việc cay nồng
Dòng suối vẫn còn lóng đục trong
Mỗi lúc mưa sa gom vụn gỗ
Những lần nắng rải xóa viền rong
Trôi theo triền dốc nước xuôi chảy
Ngược lại đồi cao bóng phập phồng
Quà tặng từ trời bao cảnh đẹp
Giờ đây hoang phế chiếm mênh mông .
Võ Ngô
*
MÔI TRƯỜNG SUỐI SÔNG
Suối mơ phá cách hết yêu nồng,
U ẩn lịm dần cặn ủ trong.
Ôm cả bùn nhơ - chờ vét bọng
In chầm rác ủn - đợi thành rong.
Những gì đều quẳng đầy nguồn đọng
Guồng cứ nằm yên để bọt phồng.
Ai dám ngắm, nên thơ phú mộng
Nhớ dòng thuỷ đứng chớ trông mong...
Đặng Xuân Linh - 31- 05- 2021



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét