Trang

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2020

NHỚ THU



NHỚ THU
Thu vàng suối nhạc cảnh hoài trôi
Trôi mãi nàng Thu đợi cuối trời
Trời đất vào Thu đời thắm nở
Nở nụ Thu tình cảnh thật vui
Vui mừng mở cửa đón Thu qua
Qua bến sông Thu giữa nguyệt tà
Tà áo Thu bay ngời cánh mộng
Mộng dòng Thu hát chẳng phôi pha…
Pha phôi cách trở…vọng Thu nhìn
Nhìn bóng Thu cười trải mộng sinh
Sinh trưởng nghĩa tình Thu mãi thắm
Thắm Thu hạnh phúc cảnh an bình
Bình bầu nguyệt đẹp vườn thu tỏ
Tỏ cánh Thu vàng dẫu nắng mưa
Mưa lạnh Chàng Thu lòng luyến nhớ
Nhớ Thu nhớ bạn đã vui đùa…
Đùa nàng thả tứ vọng Thu xa
Xa vắng Thu sang trải nguyệt tà
Tà áo nàng Thu ngời đất mẹ
Mẹ mơ Thu nhớ cảnh qua phà…
Đức Hạnh
12 07 2020


CHIỀU TÍM LỤC BÌNH
Bài xướng]
Thẩn thờ theo nước Lục bình trôi
Tím cả hoàng hôn một góc trời
Man mác sông chiều con nước lớn
Chở đầy kỷ niệm thuở buồn vui
Nhìn lại dòng đời đã thoáng qua
Mười năm bóng xế ánh trăng tà
Mười năm lao lách đời mưa gió
Lại nữa mười năm tóc điểm pha...
Rồi lại mười năm ngoảnh mặt nhìn
Tìm đâu cái thuở...nét thư sinh?
Ai gieo nỗi nhớ ngày xưa ấy
Cái thuở yêu sao..cánh Lục bình?
Một thoáng vô tình nhớ chuyện xưa
Chuyến phà Mỹ Thuận một chiều mưa
Ngây thơ nhìn đám hoa trôi dạt
Từng cánh lênh đênh ngọn sóng đùa
Thuở ấy bây giờ đã quá xa
Ta như bóng xế ánh trăng tà
Sông xưa cầu nối đôi bờ bến
Mỹ Thuận còn đâu những chuyến phà...?
Hồng Vân
Bạc Liêu 07 07 2020

NHỚ BẠC LIÊU
Mấy chục năm rồi cuộc sống trôi
Nâng niu kỷ niệm thả mây trời
Quê người chẳng thể quên tình nghĩa
Xứ Bạc Liêu mình lắm chuyện vui
Chứa gọn hành trang những chuyện qua
Bao nhiêu hạ đến ngắm chiều tà
Và thu chẳng úa rơi vàng lá
Chỉ có hoa vời nụ tím pha
Nhớ đến Cầu Quay hóng mát nhìn
Nhà Lồng phố chợ diễn dòng sinh
Người dân chất phát hồn nhiên sống
Mở lối yêu thương nặng tấm tình
Khắc khoải bồi hồi ký ức xưa
Qua cầu hai Bắc gặp ngày mưa
Mưa mù phủ lối sông bàng bạc
Cuốn Lục Bình dâng mực nước đùa
Cõi nhớ mơ hồ ẩn hiện xa
Hồn ru ảo giác bóng đêm tàn
Ôm trăng dỗ giấc sầu hiu quạnh
Ước mộng về quê thấy lại phà
Minh Thuý
Tháng 7/10/2020

CHUYẾN PHÀ MỸ THUẬN
Ngày tháng êm đềm lẳng lặng trôi
Nhìn lên ánh sáng cả vùng trời
Trên sông tiếng nước luồn lau lách
Chở cả dòng đời tới bến vui
Ngày giờ thấm thoát vụt đi qua
Còn nhớ đêm xưa dưới nguyệt tà
Kể chuyện tình yêu đầy sóng gió
Hững hờ năm tháng đã phôi pha…
Cũng đã mười năm dõi mắt nhìn
Quay đầu tìm lại thuở hàn sinh
Còn nhiều kỷ niệm thời gian cũ
Là lúc bên sông ngắm lục bình
Giờ này nhắc lại chuyện xa xưa
Hai đứa chụm đầu dưới trận mưa
Trên bến phà ngang đò Mỹ Thuận
Nhìn ra sóng nước giọng nô đùa
Chuyện thần tiên đó đã lùi xa
Dĩ vãng chìm sâu dưới nắng tà
Trên bến sông buồn sao cảm xúc
Đò ngang Mỹ Thuận…nhớ con phà !
Trịnh Cơ
Paris, 11 juil.2020
HẠ TÍM
Một mình rẽ sóng,vớt bèo trôi
Mầu lục bình tô tím cuối trời
Mỗi thập niên qua, mùa hạ đến
Bao lần tìm lại sắc hoa vui
Nhưng mười năm, mỗi mười năm qua
Là một mười năm thoáng hạ tà
Khiến lục bình trôi càng tím ngắt
Tuổi vàng cũng nhạt, tóc xanh pha
Vài mùa hạ nữa, lặng yên nhìn
Cứ đếm lục bình dề tái sinh
Trên sóng thời gian không trở lại
Tìm đâu kỷ niệm thủa thanh bình
Bến sông, hồi tưởng thủa xa xưa
Đồng Tháp mênh mông, Sa Đec mưa
Chậm bánh xe bon, tìm nhà cũ
Người dưng hỏi nhẹ: " thực hay đùa "
Nửa trăm năm trước, tưởng như xa
Nào đã xa đâu, bóng hạ tà
Áo lụa chơi vơi ngày nước lớn
Bèo xanh biếc nắng bám theo phà ...
Cao Mỵ Nhân
Hawthorne 11 07 2020
VUI KIẾP LỤC BÌNH
Buông nước lục bình lẩn thẩn trôi,
Mắt trông mây sáng khắp lưng trời.
Về đâu ai hởi về đâu hởi?
Chẳng biết nơi nào chốn bến vui?
Lửng lờ sông nước thoãng ngày qua,
Rảnh rỗi mắt đưa ngắm ánh tà.
Mặc cuộc thế trần xoay chuyển vận,
Lục bình lướt sóng vẫn như pha!
Bao năm thân phận thả buồn nhìn,
Vạn sự không cần mặc kiếp sinh.
Đời có như không không dẫu có,
Thanh nhàn thư thả sống an bình.
Tóc bạc nay nhìn nhớ chuyện xưa,
Cuộc đời vận chuyển nắng rồi mưa.
Tháng ngày trôi dạt theo ngày tháng,
Ngẫm nghĩ đời xoay chuyển tợ đùa.
Nhìn về quá khứ thoát đi xa,
Bóng dáng xưa như ánh nắng tà.
Xác lục vẫn còn nơi bến cũ,
Thân bình tơi tả thả theo phà.
Hồ Nguyễn
12 07 2020
NHÌN CÁNH HOA TRÔI
Lục bình an phận cánh bèo trôi
Thầm lặng nở hoa tím lộng trời
Sóng nước phong phiêu dòng bất định
Ai người tri ngộ sẻ niềm vui ?
Nhung nhớ im lìm nhật nguyệt qua
Bâng khuâng mắc võng sợi dương tà
Ươm màu cổ độ sầu miên thẳm
Đợi ánh trăng vàng hạnh ngộ pha
Bãi vắng nương dâu ngút ngát nhìn
Chập chờn hồ điệp bóng Trang sinh
Trời quê sương khói màu hư huyễn
Hoa dạt trôi sông tím lục bình
Vạn lý khơi sầu lộng bến xưa
Bóng xuồng độc mộc trắng trong mưa
Dòng đời côi cút,trôi,trôi mãi
Ai bào trần gian sống để đùa ?
Mộng ước theo ngày xa ngái xa
Nào mong huyền nhiệm áng mây tà
Cầu vồng nối nhịp bờ nhân ái…
Ta,mãi ngàn năm khách đợi phà.
Lý Đức Quỳnh
12 07 2020
ĐỜI LỠ CHUYẾN PHÀ
Đời ta cứ ngỡ mãi êm trôi
Trôi áng mây xanh đến cuối trời
Trời lửng lơ cùng mênh mông ấy
Ấy tuổi dại khờ chỉ thấy vui
Vui rồi thơ ấu cũng đi qua
Qua mộng mười lăm với nguyệt tà
Tà dương mới biết hờn cô lẻ
Lẻ bạn, tình mười bảy phôi pha!
Pha loãng sầu vơi…một thoáng nhìn
Nhìn nhau…tim vỡ được hồi sinh
Sinh Thân dưỡng Thiện, Trần duyên đã
Đã trao em hạnh phúc an bình
Bình tâm, em nhớ chuyện khi xưa
Xưa mình từng dãi nắng dầm mưa
Mưa bão không sờn, chung khổ nhọc
Nhọc nhằn ghềnh thác, tợ trò đùa
Đùa mãi…mong ngày sẽ không xa
Đối ẩm kề vai tuổi xế tà
Tà huy anh mất, em vô vọng
Vọng bến nhàn thơi, chẳng có phà…!
Thanh Song Kim Phú
Emeryville, CA July 12/2020
TÍM CẢ DÒNG SÔNG
Bồng bềnh mặt nước Lục Bình trôi
Từng cụm mây bay trắng khắp trời
Chầm chậm chiều buông trên bãi cỏ
Một bầy trẻ nhỏ xúm đùa vui
Thoáng chốc ngày xuân đã vụt qua
Ban mai mới đó đã chiều tà
Cay chua đời thử, coi như nhẹ
Mặn đắng người cho kể tựa pha
Sau biết bao năm chẳng đoái nhìn
Tìm về quá khứ muốn hồi sinh...
Làm cô thiếu nữ hồn nhiên ấy,
Ngây ngất mê màu tím Lục Bình.
Đôi lúc mơ về chuyện thuở xưa
Rủ nhau lội nước giữa trời mưa
Quanh sân nước chảy như dòng suối
Vồ ếch thi nhau mặc sức đùa
Chẳng biết vài năm nữa có xa ?
Cùng thăm quê cũ buổi chiều tà
Hoàng hôn nhuộm tím chân trời mộng
Nếu muốn sang sông vẫn có phà
Thanh Hoà
NHỚ TÍM BẰNG LĂNG
Dòng nước lững lờ cứ mãi trôi
Hoàng hôn tím ngắt ở chân trời
Chiều buồn man mác đời cô lữ
Ký ức hiện về chẳng thấy vui !
Ngày tháng lạnh lùng cứ vút qua
Như cơn gió thoảng lúc chiều tà
Bằng lăng hoa tím khơi niềm nhớ
Những lúc hè về chẳng nhạt pha
Hạ ấy cùng em dõi mắt nhìn
Cành bằng lăng tím nét hoa xinh
Em ao ước ngắt chùm hoa thắm
Cài tóc cho thêm thấm đậm tình
Nghĩ lại càng buồn kỷ niệm xưa
Hạ nao chung bước gặp cơn mưa
Dắt em chạy núp bên thềm vắng
Mình nắm tay nhau...nói chuyện đùa
Theo tháng năm qua tuổi xế tà
Tình yêu ngày ấy cũng trôi xa
Đò xưa tách bến đâu còn nữa ?
Đất khách lòng đây vẫn nhớ phà
songquang
THƯƠNG VỀ ĐÀ NẴNG

Buồn trông con nước lững lờ trôi
Nắng hạ Cali một khoảng trời
Đà Nẵng quê tôi ai có biết ?
Sông Hàn, Thương Cảng bạn tình vui

Bao năm cách biệt tháng ngày qua
Hải ngoại cô đơn bóng xế tà
Đà Nẵng bạn hiền mang áo tím
Qua cầu mống đỏ ráng mây pha

Bờ sông ngoạn cảnh với em nhìn
Bến nước từng đàn cá mới sinh
Thục nữ hồn nhiên lòng quyến luyến
Đường xưa phượng thắm biết bao tình

Bồi hồi nhớ lại chuyện năm xưa
Xe đạp bên nhau chạy gió mưa
Mực nước sông Hàn dâng sóng bạc
Chiếc thuyền nho nhỏ điểm bông đùa

Nhớ em Đà Nẵng vấn vương xa
Hình bóng quê hương buổi xế tà
Bến Bạch Đằng xưa chiều kỷ niệm
Còn đâu bước gấp kịp lên phà !
Mai Xuân Thanh
TÌNH TÍM LỤC BÌNH
Tím cả dòng sông sắc tím trôi
Đời anh phiêu bạt bốn phương trời
Nắng hôn nhè nhẹ trên làn tóc
Buồn đóa lục bình thơ thiếu vui

Một mảnh tình buồn nay đã qua
Thẩn thờ lê bước bóng chiều tà
Nghe chừng đâu đó từng hơi thở
Vương vấn đường xưa sắc rám pha

Cảnh cũ gần đây chẳng dám nhìn
Nhớ lời thề nguyện ước ba sinh
Mà nay như bóng chim tăm cá
Hoa úa quạnh hiu chiếc lục bình

Bao lần anh nhớ tới người xưa
Biền biệt chốn nao trong nắng mưa
Đếm bước tha hương chừng mệt mỏi
Ai ngờ tình cũ chuốc trò đùa

Kết thúc mối duyên trong cách xa
Xiêm y xiêu lệ́ch bóng nghiêng tà
Giắc hồ phiêu lãng không bờ bến
Đành cứ xem như lỡ chuyến phà.
Nguyên Trần
– Toronto  

2 nhận xét: