Trang

Thứ Ba, 5 tháng 10, 2021

DẠI KHÔN



Nhà thơ Trần Tế Xương

DẠI KHÔN
Ở đời có dại mới có khôn,
Chớ dại ngu si, chớ quá khôn.
Khôn được ích mình, đừng để dại,
Dại thì giữ phận, chớ tranh khôn.
Khôn mà hiểm độc là Khôn Dại,
Dại ấy hiền lành, ấy dại khôn.
Chớ cậy mình khôn cười kẻ dại
Gặp thời dại cũng hoá nên khôn…
TRẦN TẾ XƯƠNG
Kính Họa:
DẠI KHÔN !
Cõi thế hay bàn dại với khôn
Con người bất nhã dại nào khôn!
Khôn mà hống hách thành khôn dại
Dại biết khiêm nhường rõ dại khôn
Cứ tưởng mình khôn tâm mãi dại
Thà rằng biết dại trí hoài khôn
Khôn lòng rộng mở đời không dại
Có dại bao lần sẽ tỏ khôn!
Đức Hạnh
*
NGẪM DẠỊ KHÔN
Ngu dại thói đời bảo hổng khôn
Khôn mà như dại ấy là khôn
Thông minh khiêm nhượng làm như dại
Khôn kín hạ mình thật quả khôn
Điều dưỡng cái tâm...nào có dại
Đề phòng từ ngữ ...sẽ thành khôn
Việc xong rồi mới cho mình dại
Như thế đều là dại chẳng khôn!
Đức Hạnh
*
KHÔN DẠI
Khiêm nhường chẳng dại sẽ thêm khôn
Dữ tợn ngông cuồng hổng có khôn
Cậy thế ngang tàng tâm mãi dại
Lộng quyền hách dịch thể nào khôn
Tâm hồn sáng tỏ đời không dại
Nghĩa cử chân thành dạ mới khôn
Xảo trá khoe khang càng hóa dại
Nhân từ chính trực cõi lòng khôn..
Đức Hạnh
06 10 2021
*
SỰ ĐỜI
Rảnh rỗi ngồi mò cái lý “Khôn”
Mò hoài… chả biết dại hay khôn ?
Tài cao, thẳng tuốt… đây người dại (?)
Đức mỏng, cong lòn… đấy kẻ khôn (?)
Lẹo lưỡi, nhiều khi chưa thật dại (?)
Chau mày, có lúc chẳng thành khôn (?)
Vò râu ngán ngẩm trò khôn - dại...
Hỏi bậc Sư, Thầy lẽ dại - khôn!
dovaden2010
06/10/2021
*
KHÔN DẠI ?
Thế giới dẫy đầy truyện dại khôn
Thử xem ai dại với ai khôn ?
Khôn nhà lắm lúc khôn đâm dại
Dại chợ nhiều phen dại mất khôn
Khôn chốn bạc bài khôn chuốc dại
Dại nơi đèn sách dại nên khôn
Khôn lòe lũ ngốc : khôn mà dại
Có dại rồi ra mới biết khôn
LTĐQB
*
DẠI KHÔN !
Lỡ dại đôi lần sẽ thấy khôn,
Dại mà hối cải sẽ nên khôn .
Khôn quen ngang ngược là người dại, (1)
Dại biết khiêm nhường ấy kẻ khôn.
Bôi bác, xỏ xiên : khôn hóa dại, (1)
Tương thân, hoà nhã: dại thành khôn.
Khôn rồi đừng để quay về dại,
Khó nói cho cùng chuyện dại khôn .
Tuệ Quang
*
KHÔN DẠI
Hoạ 1:
Luận cổ suy kim chữ dại khôn
Nào ai thông tỏ luật càn khôn
Nay thua móc mỉa cho là dại
Mai được tung hê bảo bởi khôn
Giỏi giống Dương Tu rồi hóa dại
Khờ như Tiểu Bảo lại thành khôn
Tày khôn cả dại đều cùng chết
Hiểu thế biết nhân mới thật khôn
Hoạ 2:
Lắm lúc kiêu căng cứ tưởng khôn
Dạy đời lên lớp làm tày khôn
Thấy ai lỡ vận liền cho dại
Gặp kẻ thịnh thời vội bảo khôn
Bể nổi dâu chìm, khôn hóa dại
Sao dời vật đổi, dại thành khôn
Thế nên tự ngộ, ta còn dại
Chẳng dám ngông nghênh tự mãn khôn
Nhất Hùng
*
DẠI KHÔN
Cuộc đời dẫu dại hoặc luôn khôn
Cũng phải đôi phen học dại khôn
Khôn lắm lần làm đây tệ dại
Dại nhiều lúc tưởng đó đầy khôn
Khôn trường đấu khẩu là mua dại
Dại chốn yên thân ấy tính khôn
Khôn dại, dại khôn rồi cũng chết…
Không khôn không dại quả người khôn !
Liêu Xuyên
*
DẠI CẢ CUỘC ĐỜI !
Biết tới chừng nào rõ dại khôn ?
Từ khi còn nhỏ tưởng ta khôn
Khôn nhà vặt vảnh khôn thành dại
Dại cửa từ bi dại hóa khôn
Khôn chốn bạc bài khôn ấy dại
Dại nơi thi phú dại này khôn
Té ra lúc lớn biết mình dại
Dại hết cả đời…chưa chắc khôn !
Trịnh Cơ - Paris
*
KHÔN DẠI
Dại lùi một bước ấy là khôn
Dẫu dại dịu dàng ắt có khôn
Ở chốn công đường im mới dại
Ra trường trận mạc luận thì khôn
Thương miền khốn quẫn thà rằng dại
Cám cảnh cơ hàn dẫu chẳng khôn
Khôn vững bên đời nhờ quá dại
Khoan hòa nhã độ tự thành khôn
Như Thị
*
BÀN CHUYỆN DẠI KHÔN
Hơi sức nào bàn dại với khôn
Bởi ai dám nhận chỉ mình khôn ?
Khôn trò lọc lõi luôn là dại
Dại thói gian tà mới chính khôn
Người chẳng khôn hoài không lúc dại
Đời nào dại mãi chẳng ngày khôn
Tranh đua bàn cãi khôn hay dại
Thì đã dại rồi, chớ tưởng khôn !
Sông Thu
*
DẠI KHÔN!
Trên đời lắm kẻ nhận mình khôn
Luôn tỏ ta đây vỗ ngực khôn!
Khóac lác chưa từng thua bởi dại
Khoe khoang luôn thắng tại vì khôn!
Nào ngờ lỡ miệng nên đành dại
Đâu biết sảy chân chẳng thể khôn
Xó bếp con khôn hơn mẹ dại!?
Nào hay giữa chợ lắm người khôn…!
Tha Nhân - Camthành
*
KHÔN VÀ DẠI
Trẻ dại nên người phải học khôn
Nhập nhằng lắm dại,cũng nhiều khôn
Khôn vì vạn kiếp nhìn ra dại
Dại bởi muôn đời chẳng thấy khôn
Khôn kẻ bày khôn mà hóa dại
Dại người chịu dại lại lòi khôn
Ngỡ khôn để mãi còn đau dại
Biết dại cho lòng được rõ khôn.
Lý Đức Quỳnh
*
DẠI KHÔN
Thế sự đua dành chuyện dại khôn
Thì vờ dại ngốc học điều khôn
Khôn làm loạn óc so thua dại
Dại được an lòng sánh thắng khôn
Phúc đức điều khôn nhìn giống dại
Nhân từ việc dại ngó thành khôn
Khôn rồi cũng chết, ngay rằng dại
Đất nước điêu tàn dại gắng khôn
Minh Thuý Thành Nội
*
AI DẠI, AI KHÔN ?...
Cung kính cúi đầu trước kẻ KHÔN (1)
Đôi co cải cọ, tưởng mình KHÔN ?
Ưa nghề đánh bạc già mà DẠI
Thích nghiệp gõ đầu trẻ mới KHÔN
Sợ vợ "chủ" nhà, ra ngõ DẠI...
Nễ dâu "đầu" bếp, giúp chùa KHÔN
Cao niên từng trải đâu còn DẠI
Tuổi trẻ đua đòi chẳng biết KHÔN...
Mai Xuân Thanh
(1) Ta "dại" ta tìm nơi vắng vẻ
Người "khôn" người đến chốn lao xao...!
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao
(Thơ của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm)
*
HỌA VUI: KHÔN DẠI VỚI VỢ NHÀ
Vợ nhà vâng dạ ấy là khôn,
Vợ có rầy la tỉnh mới khôn.
Vợ bảo tiền đưa!- Không. Đó dại,
Vợ kêu rút bóp hết dâng! Khôn.
Vợ đi chợ bước theo thì dại,
Vợ sắm đồ sang hỏi ..chẳng khôn.
Vợ bảo phở ăn ngon chớ dại,
Vợ chê rán nín nhịn…. ‘‘chồng khôn”.
Hồ Nguyễn
*
TRỘM NGHĨ
Chuyện dại - khôn
Chớ mộng cầu toàn mánh lỏi khôn
Cũng đừng luồn lụy mị ma khôn
Tỵ hiềm ganh ghét là ngu dại
Tha vị khoan hòa thế mới khôn
Sảng khoái vật đa, dè khoái... dại
Mình tường dạ thực, tỏ tường...khôn
Trường đời mấy kẻ mong mình dại
Nếu dại chưa từng, khó nẩy khôn?
Nguyễn Huy Khôi
6-10-2021
*
"Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn chương ấy dại khôn "
Trần Tế Xương .
.....KHÔN& DẠI ......
KHÔN khéo đa tài phải kính tôn
NGHỀ hay khéo giữ mới trường tồn
CỜ gian láo xược lời sai hổn
BẠC lận ngông cuồng nói phạm ngôn
LÀ kẻ bề trên đừng xáo trộn
KHÔN người cấp dưới phải hòa ôn
DẠI khờ khoác lác hay lồng lộn
DẠI CHỐN VĂN CHƯƠNG ẤY DẠI KHÔN.
Thảo Phước
*
DẠI KHÔN!
KHÔN biết khiêm nhường mới thật khôn
NGHỀ mà khoác lác thể nào khôn
CỜ đi lạc hướng rơi đường dại
BẠC hám vô người sụt trí khôn
LÀ đức nhân từ đâu có dại
KHÔN lòng đại lượng mới ra khôn
DẠI làm độc ác càng thêm dại
DẠI CHỐN VĂN CHƯƠNG ẤY DẠI KHÔN.
Hồng Xuyến
*
KHÔN DẠI CHUYÊN ĐỜI
Vợ mà giả dại, ấy là khôn
Vợ chẳng nhiều lời, lại cũng khôn
Vợ hỏi tiền chồng, đâu ý dại
Chồng mua quà vợ, thiệt tình khôn
Vợ chồng cãi cọ, bầy con dại
Chồng vợ ôn hòa, lũ trẻ khôn
Khôn lắm, dại nhiều, cùng cửa tử
Chuyện đời vạn sự, biết hơn khôn.
Người Nay

*
KHÔN HAY DẠI?
Tô Hiến Thành không tham đã khôn?
Quang Trung toàn thắng địch là khôn?
Mạc Đăng Dung tiếm ngôi thành dại?
Lê Thánh Tôn hành sự thật khôn?
Lý Thái Tổ dời đô vẫn dại?
Đào Duy Từ dựng lũy nên khôn?
Mỹ buông Phú Hãn còn gì dại?
Tàu Vũ Hán tràn đã quá khôn?
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 07/10/2021



2 nhận xét:

  1. DVD xin góp bài họa:

    Sự Đời
    (Kính Họa)

    Rảnh rỗi ngồi mò cái lý “Khôn”
    Mò hoài… chả biết dại hay khôn ?
    Tài cao, thẳng tuốt… đây người dại (?)
    Đức mỏng, cong lòn… đấy kẻ khôn (?)
    Lẹo lưỡi, nhiều khi chưa thật dại (?)
    Chau mày, có lúc chẳng thành khôn (?)
    Vò râu ngán ngẩm trò khôn - dại...
    Hỏi bậc Sư, Thầy lẽ dại - khôn!

    dovaden2010

    Trả lờiXóa
  2. ĐH Cảm ơn thi hữu Đỗ Văn đã cùng họa
    Mến chúc bạn luôn an vui trong cuộc sống!

    Trả lờiXóa