Trang

Thứ Tư, 6 tháng 10, 2021

NGÀY VỀ!


NGÀY VỀ!

Đường về dẫu biết lòng vui sướng
Nước mắt vẫn nhòa trước nẻo đường
Miệng khát chân xiêu lòng mãi tưởng
Quê nhà suối mộng tỏ vầng trăng!
Đường về thổn thức lòng lo lắng
Lẽ sống mơ hồ cảnh lặng câm
Cảnh vật u buồn càng ngán ngẩm
Dòng đời lặng lẽ cứ trầm ngâm
Ngày đó xa quê rời suối mộng
Ước mong cuộc sống…cố công làm
Không ngờ đại dịch gây thê thảm
Lũ khuẩn tung hoành chẳng muốn ham
Về quê cày ruộng lòng thanh đạm
Bên mẹ bên cha dẫu khó nghèo
Miễn được gia đình luôn mạnh khỏe
Cho dù vất vả vẫn hoài đeo
Ước vọng xuân về lạnh chẳng theo
Bão giông vững chí vượt muôn đèo
Kiên trì xây dựng đời không héo
Những nụ tình yêu thắm nẻo về
Chân trời kỷ niệm ngời sông bể
Suối nhạc êm đềm giọng tỉ tê
Ước vọng bình minh ngời cõi thế
Ngàn hoa thắm nở mộng mơ về…
Đức Hạnh
07 10 2021
NGƯỜI ĐI!
[Thơ xướng]
Người đi, đi mãi trong mưa nắng
Đêm xuống, nằm trên cỏ vệ đường
Chén cơm chờ đợi dân trao tặng
Điếu thuốc, niềm đau đốt dưới trăng
Người đi, đi mãi, đường hoang vắng
Làng nước hai bên đứng lặng câm
Những cổng chận đường như núi cấm
Dễ gì qua ải, thép gai ngâm
Người đã rời quê tìm đất sống
Cơn dịch hung hăng, mất chổ làm
Nhà thuê, gạo mắm không còn nữa
Phúc lợi nghe hoài thôi hết ham
Người đi, về lại quê hương cũ
Nghèo đói năm xưa lại đói nghèo
Tiến thoái lưỡng nan vì lệnh cấm
Lưng còng, gối lỏng, mõi vai đeo
Lẻo đẻo đường xa vợ bám theo
Con thương thất thẻo vượt qua đèo
Muốn nằm ngay xuống làm giun dế
Để có một hang, có lối về
Đêm khuya thao thức nghe hương cỏ
Nước mắt tràn trên nỗi tái tê
Người đi muốn chết cho quên hết
Ngặt vợ con kia, phải cố về ./.
Châu Thạch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét