Trang

Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2021

NHỚ QUÊ

NHỚ QUÊ!
Lá đổ vàng thu đọng bến chiều
Non ngàn đẹp đẽ cảnh tình xiêu
Trà giang sóng trỗi dòng tươi sáng
Thiên Ấn Trời ban cảnh đẹp nhiều [1]
Kỷ niệm tuổi thơ hoài quyến luyến
Khung trời đất Mẹ mãi thương yêu
Đêm trăng rủ Nguyệt đùa trăng nước
Hải Chiến trò chơi giữa thủy triều…
Đức Hạnh
[1] "Thiên Ấn được mệnh danh “Đệ nhất phong cảnh” trong “Thập đại phong cảnh” của Quảng Ngãi. Thiên Ấn Niêm Hà nghĩa là ấn Trời niêm trên dòng sông Trà Khúc."
LỠ NHỊP ĐÀN
[Thơ Xướng]
Đàn xưa lỡ nhịp… xót xa chiều
Góc nhỏ nơi này sợi nắng xiêu
Ai trổi khúc sầu khơi dậy gió
Ta nghe giọt đắng cuộn dâng triều
Hững hờ dõi bướm phiêu phiêu giỡn
Ngần ngại mơ hồng thắm thắm yêu
Đứng lặng bên đời phơi bóng lẻ
Cuộc vuông tròn ấy… có đâu nhiều!
dovaden2010

LỠ NHỊP ĐÀN
Mình hẹn cùng nhau dưới nắng chiều
Ven đường liễu rũ bóng nghiêng xiêu
Cung đàn lỡ nhịp mây tuôn gió
Điệu thức sai âm sóng cuộn triều
Bướm lượn cành đào âu yếm giỡn
Ong vờn khóm cúc lả lơi yêu
Bên đời đứng lặng thân cô lẻ
Chẳng được tròn duyên khổ hận nhiều
xanhvatrang2021
*
ĐỘC CẦM
Buông giọt cầm rung đổ xuống chiều
Bóng lòa tường lổ ngả liêu xiêu
Cung trầm lay lắt chùng tơ phím
Nhịp trỗi ngân vang dậy sóng triều
Gối lẻ trở trăn cồn dạ nhớ
Trăng sầu vò võ lạnh tim yêu!
Năm canh thao thức vùi mơ điệp
Khóe mắt rưng rưng lệ ứa nhiều?!
Nguyễn Huy Khôi
*
ĐÀN LỠ NHỊP
Đàn lỡ nhịp đau nức nở chiều,
Ta buồn ray rức cuộc tình xiêu.
Tái tê đời thảm nghìn mưa bão,
Cay đắng lòng dâng cuộn sóng triều !
Sông núi nhuốm mầu đen gió chướng,
Cửa nhà khổ cảnh lạt hương yêu !
Thuyền hoa tan tác mình xa cách…
Em hỡi đành thôi luỵ tủi nhiều !
Liêu Xuyên
*
TRỚ TRÊU
Đàn ai dạo khúc gợi buồn chiều
Tia nắng dịu rơi ẩm ướt xiêu
Lỗi dịp hẹn hò đơn lẻ bóng
Cam đành trở gót nước êm triều
Ta nghe hình dáng trong tim vắng
Đùa dỡn làm gì thấm lệ yêu
Đau khổ vì người tin trái đắng
Trớ trêu duyên phận nghĩ chi nhiều…
Yên Hà
*
CỚ SAO
Ngày nao óng ánh lụa tơ chiều
Dạo bước bên nhau bóng đổ xiêu
Con sóng vỗ về xoa dịu cát
Tơ loan đứt đoạn rối ren triều
Bóng đêm lạnh lẽo màu hờn giận
Trăng khuyết u sầu vị đắng yêu
Đã biết tình ta hoài trắc trở
Cớ sao nhung nhớ lại thêm nhiều !
Phượng Hồng
*
LỠ NHỊP…
Thu lại về đây trải ráng chiều
Khuất hàng cau ngả mái tranh xiêu
Như khơi nỗi nhớ cùng mây tím
Thể xé hồn đau với sóng triều
Người đã ra đi say mộng mới
Bậu còn ở lại lạnh tim yêu
Khiến đàn lỡ nhịp nơi khuê các
Cho lệ traò dâng gối đẫm nhiều…
Thái Huy
*
TIẾNG NHỊ XÓM NGHÈO
Kéo vĩ so dây mỗi buổi chiều
Tiếng đàn quanh quẩn mái nhà xiêu
Khi như da diết bàn ân nghĩa
Lúc tựa ung dung lướt sóng triều
Gió lặng mà nghe mà cảm khái
Mây dừng để thấy để tin yêu
Bổng trầm lời nhị, lời dân dã
Tình đã thâm sâu ý nói nhiều.
Trần Như Tùng
*
ĐÀN ƠI ! SAO LẠI…
Dẫu chớm màu sương - đỗ bóng chiều
Thương hoài điệp khúc quyện hồn xiêu
Ai nâng cảm luyến lừng cung quảng
Hay phối tơ chùng lịm sóng triều
Len lỏi chiều lơi nhen nỗi nhớ
Từng canh vói vọng nhúm men yêu
Đàn ơi! Sao lại đành buông phím
Để nhịp tình ta chuốc nợ nhiều!
Văn Thiên Tùng.
Quảng Trị, 25/9/2021
*
TÌNH THU
Nàng thơ thổn thức đã bao chiều
Có phải sông đời mãi cuộn xiêu
Bởi thế vầng trăng buồn những điệu
Hay là suối mộng tẻ cơn triều
Khai hồn rộng rãi nguồn thông hiểu
Thải tứ tươi cười nghĩa vọng yêu
Rộn rã âm đàn vui mấy kiểu
Tình thu cảm mến Nguyệt thương nhiều.
Đức Hạnh
25 09 2021



 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét