Trang

Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2021

THU VÀNG

 

THU VÀNG

Rộn rã thu vàng mộng trắng trong
Vầng trăng tỏa sáng nhuộm sông dòng
Non ngàn rạng rỡ muôn hình bóng
Suối nhạc tưng bừng giữa khoảng không
Lãng tử đa tình gieo hạt giống
Hằng Nga lãng mạn trải hoa hồng
Thuyền yêu cập bến ngời sơn động
Vũ điệu khai nguồn thỏa ước mong…
Đức Hạnh
18 09 2021
ĐÊM ĐÀ LẠT
[Thơ xướng]
Vàng gieo đáy nước mặt hồ trong
Ngọn gió hiu hiu sóng gợn dòng
Một chiếc thuyền trôi trong tĩnh lặng
Đôi vì sao lạc giữa tầng không
Đồi xa cây cỏ mờ sương trắng
Chùa cổ rêu phong phủ mái hồng
Cảnh cũ còn đây, người lẻ bóng
Một đời đau đáu nỗi chờ mong.
Sông Thu
18/09/2021
*
KÝ ỨC
Ngọc nữ soi mình lộng suối trong
Liu diu sóng giỡn gợn theo dòng
Ào cơn thác đổ tràn thung vắng
Thoảng tiếng hạc về thức đỉnh không
Gió giận, lùa mây xòa gác tía
Trăng ghen, treo bóng tỏa lầu hồng
Hoàng hôn Đà Lạt sầu đơn chiếc
Nhớ bóng nhân tình...dạ khát mong!
Nguyễn Huy Khôi
18-9-2021
*
ẢO TÌNH
Bản ngã quên đi mộng sống trong
Mặc ai nghiêng ngả lướt theo dòng
Nếp nhà đạo đức đâu cho phép
Nhút nhát con tim chấp nhận không
Nhân quả: nghịch duyên trời trả báo
Học đường: hư hỏng loạn mây hồng
Về già thấm thía mình thua thiệt
Chẳng nắm thời cơ, chỉ nhớ mong!
Lộc Bắc
18/09/2021
DỪNG CHÂN
Đèn sáng long lanh dưới đáy trong
Hồ kia hiu gió gợn êm dòng
Ai đang say đắm trên thuyền nhỏ
Nhìn áng mây trôi cả quãng không
Lơ lửng chim kêu bay lạc hướng
Người trông sưởi ấm bếp đang hồng
Xa rồi phiêu bạc nhân tình thế
Mau chóng dừng chân thoả ý mong ….
Yên Hà
18/9/2021
*
NHỚ ĐÀ LẠT
Da trời Đà Lạt vẫn xanh trong?
Ký ức ngày xưa trở ngược dòng
Đã hết vàng mơ, con suối quạnh,
Đâu còn mộng thắm, ngọn đồi không*
Thương nhiều...héo hắt khung trời lạnh,
Nhớ đậm...bơ thờ cảnh giới hồng.
Giã biệt Lang Biang vài thập kỷ...
Sương mờ lãng đãng có hoài mong ?
Thanh Hoà
*thông chặt gần hết.
*
ĐÊM ĐẤT KHÁCH
Đêm về, đất khách khí lành trong
Xa lộ đèn xe, loáng nối dòng
Huyền dịu trăng treo đầu ngọn núi
Lạnh lùng cú rúc giữa màn không
Lao xao sóng nước đùa trăng sáng
Xào xạc gót nai đạp cỏ hồng
Đất lạ, trời quen buồn khó tả
Quê nhà đâu tá, nặng hoài mong…
Cao Bồi Gìa
*
CHIỀU ĐẤT KHÁCH
Trời chiều sóng gợn nước xanh trong,
Thuyền lướt nhẹ êm gió giữa dòng.
Tha thiết ngắm nhìn mây nắng dịu,
Thầm nghe chan chứa mảnh đời không.
Tình yêu còn lại vầng trăng cũ,
Tiền bạc tàn theo vết bụi hồng !
Thơ thẩn bên hồ vui đất khách…
Tuổi già phú quý chẳng hoài mong !
Liêu Xuyên
*
SÔNG TRĂNG
Suối bạc trăng vàng giải nước trong,
Bờ lau cỏ dại sóng xuôi dòng.
Con buồm được gió trôi cùng tận,
Tiếng vạc kêu đàn vọng cõi không.
Núi đỉnh vài nơi sương khói trắng
Đèn câu mấy đốm lửa than hồng.
Bâng khuâng khách lữ đêm thanh vắng,
Bỗng chạnh tình nhà thổn thức mong.
Mỹ Ngọc
*
TRÚC LÂM THIỀN VIỆN
Trúc Lâm, thiền viện nắng chiều trong
Lượn dưới đồi xanh suối một dòng.
Ánh nguyệt mơ màng chìm đáy nước
Mây ngàn lãng đãng bủa trời không.
Ngây ngây trong gió mùi ngo cũ
Oang oác dưới khe tiếng hạc hồng.
Đêm xuống Tuyền Lâm càng huyễn ảo
Khách trần xao xuyến phút hằng mong!
Mailoc
*
CHIỀU DẠO RỪNG THU
Chiều thu man mác khoảng trời trong
Nước suối quanh co lượn uốn dòng
Thoăn thoắt khỉ trèo trên vách đá
Mơ màng vượn hú giữa thinh không
Đầu rừng đã phủ hoàng hôn tím
Cuối bãi còn loe ánh nắng hồng
Lữ khách chao lòng chân vội bước
Quay về kẻo trễ , cả nhà mong
Songquang
*
ĐÀ LẠT KHÔNG EM
Xuân Hương thuở ấy, mắt em trong
Giờ thác Cam Ly lệ trắng dòng
Thung Lũng Tình Yêu, say đắm hết !
Đồi Thông Hai Mộ, xót xa không ?
Chiều qua Than Thở sầu mưa tím
Tối xuống Ái Ân nhớ nắng hồng
Rảo bước Tuyền Lâm lên cổ tự
Đến Nhà Thờ Đá chạnh hoài mong…
Lý Đức Quỳnh
*
ĐÊM ĐÀ LẠT
Đêm về Đà Lạt ánh trăng trong
Đứng ngắm Cam Ly thác đổ dòng
Gió rít vi vu nghe não dạ
Thông reo xào xạc hỏi buồn không?
Chiều Thu tuyết phủ màu mây trắng
Đồi núi sương loang...lớp bụi hồng
Du khách thẩn thờ mơ chốn cũ
Một lần ghé lại...vẫn hoài mong...!
Hồng Vân
Bạc Liêu/18/9/2021



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét