Trang

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2024

HẰNG NGA ƯỚC VỌNG


HẰNG NGA ƯỚC VỌNG

Thu còn quyến luyến những mùa trăng
Đông đã lạnh lùng hắt hủi Hằng
Mắt bão liếc trừng trông khủng hoảng
Hằng buồn bã Cuội hay chăng?
Vì bao thảm cảnh phong ba quyện
Cảnh vật lung tung ngỡ trận tiền
Bão tố kinh hoàng buồn tiếp diễn
Triều dâng phong tỏa lối nàng Tiên
Biển sầu Cuội khóc nhớ nhung em
Ảo não vầng trăng rụng xuống thềm
Tội nghiệp trăng còn qua góc hẻm
Tỏ lòng thấu hiểu dõi chừng xem
Dân sinh đói khổ chẳng no đầy
Cảnh ngộ đau lòng khắp đó đây
Nhà đổ đời trôi... sầu biết mấy
Thôi đành lặng lẽ dỗ cơn say…
Hằng Nga ước vọng chẳng xa vời!
Khẩn nguyện yên bình khắp mọi nơi
Bão tố qua rồi xây dựng lại
Ngàn phương chia sẻ....tỏ muôn lời...
Đức Hạnh
17 10 2024
RĂNG THU CUỐI MÙA
[Thơ Xướng]
(thất ngôn tứ tuyệt trường thiên)
Mười bốn lại về rọi ánh trăng
Ta, em nhìn nhé ! Dáng nàng Hằng
Trăng thu vời vợi lòng nhung nhớ
Vẫn mãi âm thầm mơ…biết chăng ?!
Thân nghèo khó thể mua bằng bạc *
Thưởng Nguyệt thì ta khỏi trả tiền
Chiêm ngưỡng nàng trăng ôm ấp mộng
Cuộc đời bần sĩ sướng như tiên
Ta muốn đem tình gởi đến em
Trăng ơi ! Xin hãy ngã bên thềm
Duyên thơ tao ngộ cùng chung ý
Lòng chỉ mơ tìm bóng Nguyệt xem
Trăng đã cuối mùa thu đến đây !
Còn bao nhiêu nữa bóng trăng đầy?
Lung linh dáng Nguyệt lay làn sóng
Gió gợn thu buồn dạ đắm say
Song cửa trăng soi đẹp tuyệt vời
Nguyệt về rạng chiếu khắp muôn nơi
Gác đơn thầm nhủ em nhìn đó
Thả mấy vần thơ tỏ ít lời !
Songquang
20241015
* không bạc mua vì thi sĩ Hàn Mặc Tử rao bán trăng
NỦA VÒNG TRĂNG NHỚ
Nửa vòng trái đất một vầng trăng
Cùng ngắm luân phiên dáng chị Hằng
Nhờ chị mang bao niềm chất chứa
Bên nầy qua bển được hay chăng ?
Hồi đó nhà anh nơi Bến Cát
Trời xui yêu đứa tuốt sông Tiền
Xuống lên lên xuống bao nhiêu bận
Chỉ để vài giờ vuốt tóc tiên
Rồi ngày xác pháo đỏ nhà em
Đưa mái tóc tiên bước xuống thềm
Ai vuốt tóc tiên sau tiệc cưới
Chị Hằng ơi hỡi tới mà xem
Thu về trăng cũ vẫn còn đây
Tình cũ trong tim vẫn ngất đầy
Người cũ đôi bờ đời đã cũ
Chị Hằng ơi có muốn cùng say ?
Giờ đây đã cách biệt xa vời
Bên sáng bên chiều đứa mỗi nơi
Chẳng nợ nên duyên đời lỗi hẹn
Thề xưa trăng đó vẫn ghi lời
LHN
GỌI TRĂNG
Trên trời lơ lửng một vầng trăng
Mờ ảo bên trong bóng Nguyệt Hằng
Vũ khúc nghê thường xiêm áo lộng
Tình ta, em có biết hay chăng ?
Khói sương lãng đãng giăng bàng bạc
Hoa cỏ xôn xao chốn điện tiền
Thơ nhạc giao hòa ngân réo rắt
Hằng nga, dáng dấp đẹp như tiên.
Ta đắm tâm hồn mơ dáng em
Mong ngày hội ngộ ở hiên thềm
Trà sen cùng nhắp hương nồng đượm
Thi phú trải bày, mê mẩn xem.
Gọi hoài, trăng chẳng xuống nơi đây
Cho nỗi cô đơn cứ chất đầy
Thao thức từng đêm nhìn bóng nguyệt
Bao giờ mới được thỏa tình say ?
Xa quá là xa, tít vợi vời
Ánh trăng tỏa rạng khắp nơi nơi
Nào đâu chỉ có mình ta ngóng
Mong được cùng trăng kết một lời.
Sông Thu
XA MỘT VẦNG TRĂNG
Thế rồi bỏ lại một vầng trăng
Khi mỗi đêm nhung nhớ đã hằng
Anh đứng nhìn trời sao bát ngát
Trăng thời phiêu bạt, tiếc thương chăng
*
Trăng ở đây không vàng, ánh bạc
Từ khi trời đất mới sanh tiền
Long lanh thường ví ngân hà lộng
Rực rỡ thiên nga thả cánh tiên
*
Tất cả chỉ là tán tụng em
Muôn năm cổ nguyệt sáng trưng thềm
Lênh đênh bát ngát dòng thiên lý
Vạn dặm anh tìm cung Quảng xem
*
Nhưng bâng khuâng cõi Hàn băng đây
Tình tự chơi vơi vũ trụ đầy
Nào có em bên trời Nguyệt bạch
Để anh thầm ủ nỗi mê say
*
Trở về viễn vọng ngó xa vời
Yêu chuộng Nga, Hằng, Nguyệt khắp nơi
Khiến lão lai âm thầm mộng mị
Phi thuyền đón rước anh rong chơi ...
Cao Mỵ Nhân = Rancho Palos Verdes
TRĂNG SÁNG MÙA THU
Bầu trời vằng vặc tỏa sáng trăng
Thấp thoáng xiêm y bóng chị hằng
Thơ thẩn ra vào ôm bạch thố
Hỏi rằng thăm ghé được hay chăng
***
Cuối thu sương khói pha màu bạc
Nguyệt chiếu lung linh rực sảnh tiền
Cung Quế Hằng Nga soi giếng ngọc
Lờ mờ như thấy cảnh thần tiên
***
Nhìn trăng da diết nhớ về em
Nét đẹp thơ ngây đứng tựa thềm
Một chiếc lá vàng rơi mái tóc
Ngần ngơ ta đứng lặng người xem
***
Mười sáu trăng tròn tuổi mộng đây
Dệt yêu giăng mắc ước mơ đầy
Tròn căng cảm gợi lòng xao xuyến
Hồn lạc non bồng dạ thấm say
***
Bao la trăng mãi cõi xa vời
Chiếu sáng tinh cầu khắp mọi nơi
Cổ tích cây đa và chú cuội
Trần gian xướng họa biết bao lời
Hưng Quốc = Texas *
TRĂNG THU CUỐI MÙA
Trời ạ…bài thơ rao bán trăng !
Cớ sao Mạc Tử ghét cô Hằng ?
Hay sợ màu vàng pha phẩm máu
Ám ảnh cuồng si có phải chăng !
Bán thơ chẳng được bao đồng lãi
Chỉ bút mực thôi cũng hết tiền
Chén chỏng chơ, rượu bầu cạn đáy
Lấy gì say mộng gặp nàng tiên !
Em cách xa rồi nhung nhớ em
Bao đêm thờ thẫn tựa hiên thềm
Bóng trăng huyền ảo mờ nhân dáng
Mười sáu trăng tròn ai ngóng xem ?
Trăng Thu rực rỡ khiến lòng đây
Nhớ thuở bên nhau ngắm nguyệt đầy
Trăng vàng óng ánh bờ vai ngọc
Trên má môi hồng ngây ngất say...
Cuối mùa trăng tình đã xa vời
Lá thắm quay về...chẳng đến nơi
Em đi mang cả vầng trăng mộng
Liệm chết hồn ta...tứ nghẹn lời !
ThanhSong ntkp38 - CA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét