Trang

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

MỘNG XUÂN












MỘNG XUÂN
Thu về run rẩy
Gió trải thân gầy
Lạnh buốt đôi tay
Nghe lòng sâu lắng
Nàng thu e thẹn
Suối nhạc dâng cao
Biển mộng đâu rào
Chiếc lá tâm sự
Trên dòng lữ thứ
Vẫn nhớ chiều lam
Vẫn nghe gió bàng
Nàng Thu sao khóc?
Nắng hôn đóa ngọc
Biển ái cam đoan
Tình chẳng bẽ bàng
Tình ngời dấu ấn
Biển trời vô tận
Tình yêu chẳng lầm
Trái sầu cơn đau
Nàng thu hổng dỗi
Mùa đông qua vội
Sợi nắng long lanh
Nỗi sầu tan tành
Mùa xuân hạnh phúc
Chàng thơ mến chúc
Mộng ước mãi xanh
Chim hót thật thanh
Non ngàn chẳng quạnh
Trông kìa! phong cảnh
Ong bướm yêu đời
Nàng xuân đến rồi
Ngàn hoa kiêu hãnh…
Đức Hạnh
03 05 2020






LẠNH
Bao mùa gió trở
Lạnh run vay gầy
Thiếu nữ chùng tay
Nâng cành hoa trắng
Một khoảng thầm lặng
Phía xa trời cao
Mưa trút rì rào
Như niềm tâm sự
Ai về bến Ngự
Xuôi dòng sông Lam
Tới dốc Kẻ Bàng
Nghe dòng sông khóc
Thiếu nữ dáng ngọc
Phận kiếp đa đoan
Số sao bẽ bàng
Lòng nhiều trắc ẩn
Duyên trần lận đận
Thanh xuân lỡ lầm
Nuối tiếc đớn đau
Thương mình quá đỗi
Mỗi mùa gió thổi
Nét sầu long lanh
Ước mộng tan tành
Còn đâu hạnh phúc
Còn đâu khát vọng
Còn đâu mắt xanh
Còn đâu trăng thanh
Tươi cười năm tháng
Căn phòng vắng lạnh
Đơn độc giữa đời
Ngày ấy đâu rồi
Ai còn níu giữ ?

1 nhận xét: